ểu và Lâm Ân Ân ng
n Ân bước đến ghế sofa ngồi xuống, thấy Tô Miểu t
yện
Ân Ân đặt trên chân trái khẽ động, đôi mắt hạnh thoáng ánh
i cũng chẳng
ớc mắt, tò mò
ệc liên quan khá nhiều, cuối cùng hai bên đã xé toạc mặt nạ của nhau. Người
ột hơi, đau lòng
n bất giác trở nên g
vốn không thuộc về chúng ta, một khoản lớn nh
hoại trong tay, im lặng không
hôi nào, cậu cũng đừng nản chí. Với danh tiếng của cậu, nếu tái xuất, tiền
ông có anh ta, mới là cu
ng thông suốt rồi! Cậu đã hy sinh quá nhiều cho tên cặn bã đó, nhưng anh ta lại không biết trân trọng c
ai bóng dáng quen thuộc bước vào quán cà
nh bạc trên cổ tay áo lạnh lẽ
ng, mái tóc đen bóng mượt, trông dịu dàng như c
rùng hợp, Bạc Mục Hàn vừa nói xong chuyện ly h
n Ân, sắc mặt lập tức khó coi vô cù
Mục Hàn nhận ra, quay đầu nhìn về phí
như vậy, biệt thự cũng không cần, hôm nay lại xuất hiện trong
anh ta, bình thản dời đi, kéo T
t giọng nói ngọt ngào đến phá
ên cạnh họ, khóe môi nở nụ cười dịu dàng,
ữ trông dịu dàng ngoan ngoãn này, trong một tháng qua đã â
n nhanh thế? Nằm liệt ba năm mà giờ đ
người xung quanh
Bạc Mục Hàn, cười ngọt ngào: "Bác sĩ bảo tất cả là nhờ Mục Hàn chăm sóc tận tình suốt b
cười nói, "Tôi thật không ngờ, chồng cũ của tôi lại có thể tạo ra k
p tức tưởng tượng ra một màn kịch lớn, liế
c váy trắng này là người thứ b
rối rắm
trước mặt vợ cũ? Đúng
, cô dây dưa lâu như vậy, bây giờ lại chơi trò 'muốn bắt trước phải th
, cô cười, "Không nể tình? Ngài Bạc đị