thương" nhưng vẫn không quên trêu chọc, tay cầm hai tập tài l
ỏa thuậ
cầm bút trên bàn lên và bắt đầu ký, mắt vẫn khôn
chắn muốn
đưa tay tắt công tắc chiếc TV treo trên tường,
H
nhọc ngẩng đầu lên, nhìn rõ dòng chữ đầu tiên trên tài liệu, đôi m
vì hầu hết thời gian cô đều ở bệnh viện một mì
ầy bất lực, ngồi xuống c
ông trước mặt: "Vậy anh nói đi, bảo tôi ký hay không ký? Anh bảo ký thì tôi ký
ày không phải là một sự thiệt thòi, n
Nguyễn Tình đang nằm trên giường bệnh với băng quấn đầy người, biểu cảm trê
nh chớp mắt, khuôn mặt nh
Dung từ lâu rồi, vừa xúi giục mẹ mình, vừa gi
ng hồ, động tác có vẻ nhẹ nhàng, nhưng
ao?" Nguyễn Tình nhíu mày nhìn anh, không
c mẹ tôi, thì với tính cách của mẹ tôi, bà ấy không đời nào ép tôi đến mức
p tôi đi đăng ký kết hôn. Cô nghĩ tôi sẽ tin t
sâu thẳm sắc bén như lưỡi kiếm, đâm thẳng v
ít một hơi thật sâu, rồi đột nhiê
thuận kết hôn, nhịn đau từ v
" một
huận bị xé
ường như không hề ngạc nhiên
p tục xé nát từng mảnh giấy còn nguy
i lòng
ổn hển, khóe mắt
ghĩ tôi muốn bị trói buộc với anh sao? Mẹ tôi
tôi xúi giục, được thôi! Chỉ cần tôi còn sống, tôi tuyệ
ức, nóng rát. Cô thậm chí cảm nhận được
vụn rơi đầy đất, trong đôi mắt đen t
kết quả an
ô cũng là điều a
rường, gặp gỡ đủ loại người, nên dễ dàn
h cách như vậy, cô khôn
h, có thể nói, là m
cô làm rách vết thương lần nữa, tâm trạn
xuống theo. Dung Hạo Xuyên bước chậm rãi về phía cửa, mở
có tức giận đến đâu, cũng
ời có thể khiến anh quan tâm ha
, bác sĩ và y tá nhanh chóng bước vào, bắt đầu
c tức giận làm ảnh hưởng đến vết thươ
g dọn dẹp sàn nhà, kéo chăn trùm kín đầu, không muố
p lại. Dù sao thì kết thúc trong sự không vui như vậy, ch
không n
Tình đã thấy trong phòng bệnh, mẹ cô,
cần mà một người mẹ thường dành cho con gái
nh hỏi, ngồi xuống bên cạnh mẹ, t
đề, "Con gái, con nói thật cho mẹ biết, có phải con ph
, im lặng vài giây, rồi lắc
uyên nói, cậu ấy mang giấy đăng ký kết hôn đến cho con ký, nhưng
cô thở dài, "Mẹ, mẹ nghe con nói, chuyện này, một mình không thể gây ch
, con thật sự cảm thấy con
rồ
nói, "Tình à, bất kể thế nào, mẹ đã đích thân đến nhà xin lỗi mẹ của Hạo Xuyên rồi. Một
M
ay mẹ sẽ không nhận con là con gái nữa!" Bà Nguyễn Ph
tin con?" Nguyễn Tình
g mình làm vậy có phần cực đoan, nhưng không
khổ riêng
lúc lâu, cho đến khi có
uyễn Phương Bình lập tức thay đổi thái độ, từ
, bà Nguyễn Phương Bình lặng lẽ
lý, người đang cầm hai
áu xin chút không gian riêng được không?" Dung Hạo Xuyên nhìn thoáng qua Nguyễ
n dò Nguyễn Tình, "Tình à, con hãy nói chuy
ời rời khỏi phòng, ti
Xuyên đứng ngoan ngoãn ở góc phòng, như một cái giá sác
được tiếng kim rơi, cả tiếng thở và nhị
im lặng trước
g, hãy nói rõ sự thật ra! Anh hành
với cô đang ngồi trên sofa, "Cô nghĩ mình quan
i một cuộc điện thoại ép đến đây, tron
anh không nói thẳng với mẹ anh rằng anh vốn không muố
tôi chưa
như một con sư tử sẵn sàng bùng nổ, "Nếu không phải vì cái hôn ước t
ng thua kém bất kỳ ai,
nội trước khi mất, anh
cô gả cho tôi, vậy thì tốt, ký hai bản thỏa thuận này đi." Dung H
, đặt hai bản thỏa thuận và c
thỏa thuận, khuôn mặt n
lại là
là hai bản thỏa