tay cô rơi xuống, đập vào thanh giường, ph
về phía Khương Duy Ý. Thấy cô đã tỉnh, Tử Ly
ử
ý Tử Ly, giọng nói
vừa trải qua ca phẫu thuật, nên cô không nghĩ ng
chiếc điện thoại của Khư
đã nhìn thấy dòng chữ hiện trên màn hình cùn
nhưng sợ rằng nếu cô ấy thấy sẽ càng đau lòng hơn. Cô cố nén cơn giận, giả vờ như k
à Lý Tử Ly đặt lại trên tủ đầu giường, nhưng cô
ua. Cô thậm chí không thay đồ, cứ thế ở lại
phải lo lắng thêm nữa. Hơn nữa, c
hĩa gì? Trước mặt Triệu Thi Nghiên, cô mãi mã
không sao cả, rằng Cố Dịch
khắp cơ thể cô như đang gào thé
ại sao mỗi lần như thế, anh ta đ
Thật sự
răng. Sự căng thẳng này khiến những vết
y, cô mới cảm thấy
ể chịu đựng
g bữa sáng đến. Thấy Khương Duy Ý cuối cùng đã tỉnh, thầ
Ý, Giang Triều Sinh vừa bước ra khỏi phòng
Duy Ý theo phản xạ gọi lớn: "Ba!" Khuôn
g Duy Ý rồi vội vàng c
hìn lên trần nhà, chưa bao giờ cảm t
máy thì thấy Giang Triều Sinh được các y tá và bác
hơi do dự:
, giơ tay ra hiệu cho Trần
tức quay người đi tìm hiểu chuyện
ánh mắt, tiếp tục đi s
n trước cửa phòng bệ
lặng thoáng độn
mắt. Vừa mở mắt, cô đã đối diện với đôi mắt đen s
o cô hôm qua là tôi. Cô
i nói lại mang theo sự lạnh nhạt, thờ ơ. Một câ
ngoài ý muốn. Vì mải đuổi theo Cố Dịch An, cô đã không ch
g lớp băng quấn quanh cơ th
. Cô nghiêng đầu, cố gắng với lấy điện thoại, nhưng vô tình làm
liền cầm điện thoại lên
n thoại thì đã nhìn thấy tin nhắn từ
t ý nghĩ táo bạo và kỳ lạ
mà khẽ ngẩng đầu, nhìn thẳng
nhưng tất cả mọi người đều đang cười nhạo cô.
mạnh lại một lần nữa: