ay cầm hai cuốn sổ nhỏ ghi dòng chữ "Giấy chứng nh
n ba năm đã kết thúc. N
hưng nhiều hơn là
uống quá chén, lần đầu tiên giữa họ có một bước tiến xa
đứng bên đường vẫy xe. Ngay sau đó, một chiếc Rol
hấy được đôi mày sắc lạnh và khuôn mặt đi
điều luôn gắn liền với Lệ Cả
ợc Vi. Cô đi cùng tôi đến bệnh viện." Anh chỉ
hược Vi", lại
này vẫn như một bóng
h?" Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng không cò
ôn nghe lời trong cuộc hôn nhân này, lại dám công khai và n
một cách khinh thường. "Cô quên tình cảnh của nhà họ Đường rồi sa
hong Nguyệt dần
vốn không quan tâm. Nhưng vụ tai nạn
ung một chiếc xe. Sau tai nạn, Cố Nhược Vi bị thương nặng, còn Đường Nhiên không c
tháng nữa là
." Đôi mắt sâu thẳm của Lệ Cảnh Đình càng th
ường Phong Nguyệt
, tôi
ật sâu, sau đó không biểu lộ cảm xúc
ất nhanh, đủ để chứng minh anh quan tâm đến ngư
lòng bàn tay, không nhận ra
ống. Đối diện với ánh mắt của Lệ Cảnh Đình, cô buông ra n
nhỏ bé của cô đang vội vã rời đi. Anh không ngờ rằng con mèo ngoan ngo
ng Nguyệt tái nhợt, tay ôm
thấy máu là choáng, nhưn
rằng cô và Cố Nhược Vi đều mang nhóm máu hiếm. Chỉ cần cô đồng
vị con trai. Nhưng Đường Nhiên thì khác. Khi cô bị bắt nạt ở trường, cậu luôn như mộ
ến giúp, cậu đã nằm trong
dùng roi da đánh cô đến
cho Cố Nhược Vi, nhưng với một điều k
êu anh, một tình yêu sâu
402 ghi tên bệnh n
ệt khựng lại. Lần đầu tiên
nước, sắc mặt vẫn hồng hào, hoàn toàn không giống người vừa nhận t
như vậy, cô còn sợ anh
trước mặt cô ta. "Cố Nhược Vi, tôi và anh ấy đã ly hôn rồi. Đây là lần cuối cùng tôi hy sinh máu c