đi chật hẹp, anh hơi sững lại, chỉnh lại vạt áo rồi lên
g, muốn biết một người đàn ông có đặt bạn trong lòng hay không, c
ng hô là biết. Tôi, Thẩm Thù, dường như mãi
vừa lịch sự vừa l
làm mình thêm buồn phiền. Tôi khẽ cười, n
Chỉ cần vài giọt nước mắt, cô ấy đã có được sự yêu
o mà Phó Thận Ngôn chưa từng mặc, ôm lấy
hiên rất nhanh. Sau khi đo nhiệt độ và
g khách, anh cười nhạt: "Đã muộ
cho anh, nói: "Quần áo của anh bị ướt rồi, bên ngoài vẫ
sững lại. Khuôn mặt điển trai của anh thoáng hiện nụ cư
Thận Ngôn chưa từng mặc, nhãn mác vẫn còn. Dáng n
lên lầu, quay
Dục là bác sĩ phẫu thuật chính. Anh là một bác sĩ quốc tế nổi tiếng, nếu không nhờ nhà họ Ph
hôm
ủa đất sau mưa. Tôi đã quen với việc dậy sớm, sau khi rửa mặt xong
ứng bên bếp chiên trứng. Khí chất lạnh lùng sắc bén thường ngày của anh bi
. Có lẽ vì vừa khỏi cơn sốt cao, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế c
i, Lục Hân Nhiên vừa đưa một quả dâu tây vào miệng Phó Thận Ngô
cô một cái. Dù không nói lời nào, nhưng ánh m
ú, đúng là trờ
ơng tác ấm áp và lãng
ng lại, quay đầu nhìn thì thấy Trình Tuấn Dục. Tôi đã quên mất rằng, đêm qua mưa
h mắt dừng lại trên bộ quần áo anh đang mặc.
, anh nhướng mày cười: "B
áo này là tôi mua cho Phó Thận Ngôn,
ng tôi: "Chị Thẩm, anh Tuấn Dục, hai người dậy rồi à
ràng là dáng vẻ c
ạnh. Em vừa khỏi bệnh, uống thêm chút sữa đi." Dù sao đây cũng là nơi tôi đã sốn
ng không muốn để người khác chiếm