Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Khác / Cuộc trốn thoát của tôi: Một cuộc hôn nhân tiện lợi
Cuộc trốn thoát của tôi: Một cuộc hôn nhân tiện lợi

Cuộc trốn thoát của tôi: Một cuộc hôn nhân tiện lợi

5.0
21 Chương
53 Duyệt
Đọc ngay

Vào kỷ niệm 999 ngày yêu nhau, tôi phát hiện ra bạn trai mình, người mà tôi yêu đến tận xương tủy, lại đang nhìn ảnh của người yêu cũ và tự thỏa mãn. Đau đớn hơn, tôi nghe được anh ta thừa nhận với bạn thân rằng anh ta chưa bao giờ yêu tôi, coi tôi chỉ là "vật thay thế tạm bợ". Khi chiếc đèn chùm rơi xuống, anh ta lướt qua tôi để che chắn cho cô ta. Khi trời đổ mưa, anh ta bỏ mặc tôi bị thương giữa đường để đuổi theo cô ta. Thậm chí, khi cô ta thuê người cưỡng hiếp tôi, anh ta lại dùng "hôn nhân" làm điều kiện để tôi rút đơn kiện. Ba năm thanh xuân bị chà đạp, trái tim tôi đã chết. Tôi quyết định thay thế bạn thân, gả cho người thừa kế bị đồn là đã hủy dung.

Mục lục

Chương 1

Vào kỷ niệm 999 ngày yêu nhau, tôi phát hiện ra bạn trai mình, người mà tôi yêu đến tận xương tủy, lại đang nhìn ảnh của người yêu cũ và tự thỏa mãn.

Đau đớn hơn, tôi nghe được anh ta thừa nhận với bạn thân rằng anh ta chưa bao giờ yêu tôi, coi tôi chỉ là "vật thay thế tạm bợ".

Khi chiếc đèn chùm rơi xuống, anh ta lướt qua tôi để che chắn cho cô ta. Khi trời đổ mưa, anh ta bỏ mặc tôi bị thương giữa đường để đuổi theo cô ta.

Thậm chí, khi cô ta thuê người cưỡng hiếp tôi, anh ta lại dùng "hôn nhân" làm điều kiện để tôi rút đơn kiện.

Ba năm thanh xuân bị chà đạp, trái tim tôi đã chết. Tôi quyết định thay thế bạn thân, gả cho người thừa kế bị đồn là đã hủy dung.

Chương 1

Sử Hạ My POV:

Vào kỷ niệm 999 ngày yêu nhau, tôi phát hiện ra bạn trai mình, người mà tôi yêu đến tận xương tủy, lại đang nhìn ảnh của người yêu cũ và tự thỏa mãn.

Đêm đó, Bùi An Cường, bạn trai của tôi, một giám đốc khởi nghiệp thành công, về nhà với một chút men say. Anh ấy ôm lấy tôi từ phía sau, hơi thở nóng hổi phả vào gáy tôi.

"My My," anh ấy gọi tên tôi, giọng khàn khàn.

Tôi quay người lại, vòng tay qua cổ anh, ngón tay luồn vào mái tóc mềm mại. Không gian tràn ngập mùi rượu quyện với hương nước hoa gỗ tuyết tùng quen thuộc của anh.

"Anh về rồi," tôi mỉm cười, kiễng chân hôn lên đôi môi mỏng của anh.

Nụ hôn của anh vẫn như mọi khi, dịu dàng nhưng thiếu đi sự cuồng nhiệt. Anh đẩy tôi nhẹ nhàng vào phòng ngủ, cơ thể cao lớn của anh bao trùm lấy tôi trên chiếc giường lớn mềm mại.

Quần áo của chúng tôi rơi lả tả trên sàn. Dưới ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp, cơ thể anh hiện lên hoàn hảo, từng đường cơ bắp săn chắc đầy sức quyến rũ. Nhưng khi anh cúi xuống, khi đôi môi của anh sắp chạm vào tôi, tôi nhận thấy một sự do dự thoáng qua trong mắt anh.

Anh đột nhiên dừng lại, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, hơi thở trở nên dồn dập một cách khác thường.

"An Cường, anh sao vậy?" tôi lo lắng hỏi, đưa tay lau mồ hôi cho anh. "Có phải anh không khỏe ở đâu không?"

Anh lắc đầu, tránh ánh mắt của tôi. "Không có gì, chỉ là... hơi mệt thôi."

"Vậy thì để em," tôi nhẹ nhàng nói, cố gắng chủ động. Tôi biết anh luôn lạnh nhạt với tôi về mặt thể xác, nhưng tôi luôn tự an ủi mình rằng anh chỉ là người hướng nội, không giỏi biểu đạt tình cảm. "Hay là để em giúp anh thư giãn nhé?"

"Không cần đâu," anh nhẹ nhàng đẩy tay tôi ra, giọng nói có chút xa cách. "Anh đi tắm một chút. Em ngủ trước đi."

Anh đứng dậy, nhặt chiếc áo sơ mi vắt trên ghế rồi bước vào phòng tắm. Nhìn bóng lưng anh, một cảm giác trống rỗng và hụt hẫng len lỏi trong tim tôi. Chúng tôi đã ở bên nhau gần ba năm, nhưng giữa chúng tôi luôn có một khoảng cách vô hình.

Tôi nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được. Một lát sau, tôi ngồi dậy, định vào bếp lấy cho anh một ly nước ấm để giải rượu.

Khi đi ngang qua phòng làm việc, tôi thấy đèn bên trong vẫn sáng. Tôi định gõ cửa nhưng rồi khựng lại. Tôi đã quên mất chiếc điện thoại của mình ở trên bàn làm việc của anh.

Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa, định sẽ lấy điện thoại rồi rời đi ngay lập tức để không làm phiền anh. Nhưng ngay khi cánh cửa hé mở, một âm thanh kỳ lạ, đè nén và hổn hển truyền ra từ bên trong.

Tim tôi đập thình thịch.

"Khanh My... Khanh My..."

Cái tên đó, như một nhát dao đâm thẳng vào tim tôi. Kỳ Khanh My. Bạn gái cũ của Bùi An Cường, một diễn viên không mấy tên tuổi.

Tôi run rẩy, nấp sau cánh cửa hé mở. Qua khe cửa, một cảnh tượng khiến tôi chết lặng. Bùi An Cường đang ngồi trên ghế, quần của anh ta đã褪 xuống đến mắt cá chân, một tay cầm điện thoại, tay kia đang di chuyển nhanh chóng.

Trên màn hình điện thoại là bức ảnh của Kỳ Khanh My, cô ta mặc một chiếc váy hai dây mỏng manh, nở nụ cười quyến rũ.

Và Bùi An Cường, bạn trai của tôi, đang nhìn bức ảnh đó, miệng không ngừng gọi tên cô ta trong khi tự thỏa mãn.

"Khanh My... a... Khanh My..."

Hơi thở của anh ta dồn dập, đầy đam mê, là sự cuồng nhiệt mà tôi chưa bao giờ có được. Gần ba năm qua, mỗi lần chúng tôi gần gũi, anh đều lạnh nhạt và có phần gắng gượng. Tôi cứ ngỡ đó là tính cách của anh. Hóa ra, không phải anh không có đam mê, chỉ là đam mê đó không dành cho tôi.

Toàn thân tôi lạnh toát như rơi vào hầm băng. Mọi sức lực như bị rút cạn, tôi phải vịn vào tường mới có thể đứng vững.

Đúng lúc đó, điện thoại của anh ta reo lên, cắt ngang hành động của anh ta.

Anh ta giật mình, vội vàng kéo quần lên, giọng nói có chút bực bội nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. "Alo?"

Đầu dây bên kia là giọng của một người đàn ông, bạn thân của Bùi An Cường, tôi đã từng gặp. "Cường, mày đang làm gì đấy? Lại đang nhớ con hồ ly tinh Kỳ Khanh My kia à?"

"Mày nói linh tinh gì thế?" Bùi An Cường gắt lên.

"Linh tinh? Tao còn lạ gì mày. Mày đừng nói với tao là mày đang 'tự xử' với ảnh của nó nhé," người bạn cười cợt. "Này, tao nói thật, mày định khi nào mới dứt khoát với nó? Nó bỏ mày đi theo thằng già giàu có, giờ quay lại mày còn chứa chấp nó làm gì?"

Bùi An Cường im lặng một lúc lâu, sau đó giọng anh ta trầm xuống, mang theo một nỗi chua xót mà tôi chưa từng nghe thấy. "Tao không quên được cô ấy."

"Không quên được? Thế còn Sử Hạ My thì sao? Con bé tốt như vậy, mày định đối xử với nó thế nào?" người bạn bất bình nói. "Mày coi con bé là cái gì? Người thay thế à?"

Trái tim tôi như bị ai đó bóp nghẹt. Tôi nín thở, chờ đợi câu trả lời của anh ta.

"Tao chưa bao giờ yêu cô ấy," Bùi An Cường nói, từng chữ từng chữ như những mũi kim đâm vào tai tôi. "Ở bên cô ấy, tao không cần phải diễn. Cô ấy ngoan ngoãn, biết điều, không đòi hỏi. Chỉ là một sự tạm bợ thôi."

Tạm bợ.

Hai từ đó như một bản án tử hình dành cho tình yêu ba năm của tôi.

"Mày điên rồi, Cường ạ!" người bạn ở đầu dây bên kia hét lên. "Mày sẽ hối hận. Đến lúc mất đi rồi mày đừng có mà khóc lóc."

"Hối hận?" Bùi An Cường cười khẩy, một nụ cười lạnh lẽo và tàn nhẫn. "Nếu cô ấy chủ động chia tay, có lẽ tao còn thấy nhẹ nhõm. Tao chán phải diễn kịch lắm rồi."

Cuộc điện thoại kết thúc.

Tôi nghe thấy tiếng bước chân của anh ta đang tiến về phía cửa. Tôi hoảng loạn, vội vàng xoay người, chạy như bay về phòng ngủ, chui vào trong chăn, giả vờ như đã ngủ say.

Cơ thể tôi run lên bần bật. Nước mắt không thể kiểm soát mà tuôn rơi, thấm ướt cả gối.

Mùi rượu quen thuộc thoang thoảng trong không khí khi anh trở về từ trường đại học, chiếc áo sơ mi trắng tinh khôi dính một vệt bẩn nhỏ, nhưng điều đó không làm giảm đi vẻ ngoài xuất chúng của anh.

Đó là lần đầu tiên tôi gặp Bùi An Cường.

Anh đứng dưới gốc cây phượng vĩ, ánh nắng xuyên qua kẽ lá rắc lên người anh những đốm sáng lấp lánh. Anh cao lớn, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt sâu thẳm như chứa cả một biển hồ, khiến người ta chỉ cần nhìn một lần là không thể nào quên.

"Oa, đẹp trai quá," tôi không kiềm được mà thốt lên, trái tim thiếu nữ đập loạn nhịp.

Bùi An Nhi, cô bạn thân của tôi, huých vai tôi một cái, cười toe toét. "Đó là anh trai tớ, Bùi An Cường. Đẹp trai không?"

Tôi ngây ngẩn gật đầu.

Bùi An Cường là cái tên nổi như cồn trong trường. Anh không chỉ đẹp trai, học giỏi, mà còn là chủ tịch hội sinh viên, là hoàng tử trong mộng của không biết bao nhiêu cô gái.

Người theo đuổi anh nhiều không đếm xuể, nhưng anh luôn từ chối tất cả, giữ một khoảng cách lịch sự nhưng xa cách.

Tôi cũng chỉ dám đứng từ xa, lặng lẽ ngắm nhìn anh. Mỗi lần anh đi qua, tim tôi lại đập rộn ràng. Tôi thu thập mọi thông tin về anh, biết anh thích uống cà phê đen không đường, thích đọc sách về kinh tế, ghét ăn hành.

Sự lạnh lùng của Bùi An Cường bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của Kỳ Khanh My.

Cô ta là hoa khôi khoa nghệ thuật, xinh đẹp, quyến rũ và đầy tham vọng. Cô ta theo đuổi Bùi An Cường một cách công khai và nồng nhiệt.

Ai cũng nghĩ Bùi An Cường sẽ lại từ chối, nhưng không, anh đã đồng ý.

Họ trở thành cặp đôi nổi tiếng nhất trường. Tôi đã từng nhìn thấy anh kiên nhẫn đứng dưới ký túc xá nữ đợi cô ta hàng giờ đồng hồ, nhìn thấy anh dịu dàng lau mồ hôi cho cô ta sau buổi tập múa, nhìn thấy ánh mắt anh chứa đầy sự cưng chiều và yêu thương mà anh chưa từng dành cho ai khác.

Vì Kỳ Khanh My, anh từ bỏ cơ hội du học, ở lại nước để cùng cô ta xây dựng tương lai. Anh thậm chí còn làm thêm mấy công việc cùng lúc chỉ để mua cho cô ta chiếc túi xách hàng hiệu mà cô ta thích.

Nhưng rồi, gia đình Bùi An Cường gặp biến cố, công ty phá sản, anh từ một công tử nhà giàu trở thành một kẻ trắng tay.

Và Kỳ Khanh My, không một lời từ biệt, đã bỏ anh để đi theo một đại gia lớn tuổi.

Ngày đó, Bùi An Cường đứng dưới cơn mưa tầm tã, cả người ướt sũng, tuyệt vọng gọi tên cô ta.

Tôi đã đứng bên cạnh anh, che cho anh chiếc ô duy nhất của mình, mặc cho một nửa vai áo của tôi ướt đẫm.

Tôi đã ở bên anh trong những ngày tháng tăm tối nhất, cùng anh khởi nghiệp lại từ đầu, cùng anh trải qua mọi khó khăn.

Một năm sau, công ty của anh dần đi vào quỹ đạo. Một buổi tối, anh đột nhiên hỏi tôi. "Hạ My, em có thích anh không?"

Tôi ngỡ ngàng, rồi gật đầu trong hạnh phúc.

"Vậy chúng ta hãy thử ở bên nhau đi," anh nói, nhưng trong mắt anh không có niềm vui, chỉ có sự mệt mỏi và một nỗi buồn sâu thẳm. "Có lẽ, anh cần bắt đầu một cuộc sống mới."

Tôi biết anh vẫn chưa quên được Kỳ Khanh My. Nhưng tôi tin rằng, chỉ cần tôi đủ kiên nhẫn, đủ yêu thương, một ngày nào đó anh sẽ cảm động, sẽ thực sự yêu tôi.

Chúng tôi ở bên nhau. Anh đối xử với tôi rất tốt, dịu dàng, chu đáo. Anh nhớ mọi sở thích của tôi, tặng tôi những món quà đắt tiền, đưa tôi đến những nhà hàng sang trọng.

Bạn bè ai cũng nói tôi may mắn, tìm được một người bạn trai hoàn hảo như vậy. Tôi cũng đã từng nghĩ như thế.

Cho đến khi Kỳ Khanh My quay trở lại.

Cô ta trở về với một món nợ khổng lồ sau khi bị vị đại gia kia đá. Bùi An Cường, lúc này đã là một CEO thành đạt, lại trở thành mục tiêu của cô ta.

Tôi thấy Bùi An Cường lạnh lùng từ chối Kỳ Khanh My, thậm chí còn ra tay chèn ép sự nghiệp vốn đã không mấy khởi sắc của cô ta. Tôi đã tưởng rằng anh thực sự đã buông bỏ.

Nhưng trong một buổi đấu giá từ thiện, khi Kỳ Khanh My tuyệt vọng đến mức phải "bán một buổi tối hẹn hò" của mình để trả nợ, Bùi An Cường đã không ngần ngại chi một số tiền khổng lồ để thắng cuộc.

Tôi đã cố gắng thuyết phục bản thân rằng anh làm vậy chỉ để trả thù, để sỉ nhục cô ta.

Nhưng đêm nay, tôi đã nghe thấy tất cả.

Tôi đã thấy sự đam mê của anh dành cho cô ta.

Tôi đã nghe thấy những lời thừa nhận tàn nhẫn của anh.

"Tạm bợ."

Hóa ra, ba năm thanh xuân của tôi, ba năm yêu thương và chờ đợi, trong mắt anh chỉ là một sự "tạm bợ".

Tôi nhìn mình trong gương. Khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt sưng húp. Thật thảm hại.

Sử Hạ My, mày thật ngu ngốc.

Tôi bật cười, tiếng cười nghe sao mà chua chát. Nước mắt lại một lần nữa tuôn rơi.

Được rồi, Bùi An Cường. Nếu anh đã muốn "nhẹ nhõm", vậy thì tôi sẽ thành toàn cho anh.

Tôi lấy điện thoại, mở danh bạ, tìm đến một cái tên.

Bùi An Nhi.

Đúng lúc này, cô bạn thân của tôi đang lên kế hoạch bỏ trốn khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt với Khâu Gia Minh, người thừa kế một tập đoàn bất động sản lớn nhưng bị đồn là đã bị hủy dung sau một tai nạn thảm khốc.

Tôi hít một hơi thật sâu, ngón tay run rẩy gõ một dòng tin nhắn.

"An Nhi, đừng đi nữa. Tớ sẽ thay cậu kết hôn."

---

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 21   11-07 02:10
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Chương 11
17/10/2025
Chương 12
17/10/2025
Chương 13
17/10/2025
Chương 14
17/10/2025
Chương 15
17/10/2025
Chương 16
17/10/2025
Chương 17
17/10/2025
Chương 18
17/10/2025
Chương 19
17/10/2025
Chương 20
17/10/2025
Chương 21
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY