ìn của
ó thể nghe thấy những bánh răng đang quay trong bộ não thiên tà
h giác cao độ. "Đây là một quy trình triệt để, không thể đảo ngược. Nó được thiết kế cho những người lín
nên lời. Nói ra thành tiếng sẽ khiến nó trở nên thật h
chúng tôi. Ông biết Bảo đã là tảng đá của tôi, người ủng hộ lớn nhất của tôi, người đ
hững từ ngữ có vị như t
g nhất mà thầy biết. Em đã xây dựng một cuộc sống, một đế chế
trong cửa sổ tối – một người lạ mắt trũng sâu. "Không phải chuyện này.
c dụng phụ lâu dài có thể là gì. Xóa một sự kiện đau thương cụ thể là một chuyện, nhưng những gì em đang ám chỉ…
. "Đó chính là mục đích. Em không
i?" tôi hỏi, nhớ lại một chi tiết từ cuộc trò chuyện bữa tối của chúng tôi. Ông đã đề cập đến một thành phần, một loại huyết th
úc, gần như nghiêm khắc. "
ẹt từ cuối hành lang đã dừng lại, và một sự im lặng mới, đáng sợ hơn đã thay thế. Chẳng bao lâu nữa, anh ta sẽ trư
ết định được đưa ra vào ha
Thầy Quang, làm ơn. Thầy là người duy nhất có
Ông biết quá khứ của tôi, nỗi sợ bị bỏ rơi sâu sắc của tôi, lòng trung thành mãnh liệt mà tôi đặt vào g
giọng điệu pha lẫn sự cam chịu nghiêm trọng. "Chúng ta sẽ
Điều dại dột nhất đã
ôi nằm hoàn toàn bất động, cơ thể cứng đờ, mắt mở to trong bóng
cửa phòng ngủ
ông na
ấy hơi ấm từ cơ thể anh ta khi anh ta di chuyển lại gần, mùi nước hoa quen thuộc của anh
ôi vừa mới ở trên người cô ta vài phút trước, áp vào gáy tôi. Một cơn buồn nôn
h ta ra, một phản ứng bản n
iọng đặc quánh vẻ ngái ngủ
iọng bị gối làm cho nghẹt
ời khúc khích, một âm thanh trầm, thỏa mãn khiến da tôi sởn gai ốc. Anh ta lại vòng t
bẩm vào tóc tôi. "Anh mơ th
của nó là một nỗi đ
g. Một cái tên đơn giản, khiêm tốn. Một cái tên không có quá khứ, không có bóng ma. Tôi đang hình dung ra chứng minh thư mới, hộ chiếu mới
y căn phòng. Anh ta kiệt sức, tất nh
đi chạy bộ buổi sáng, và tôi đi thẳng vào phòng tắm, đánh răng cho đến khi nư
g tôi, nhấm nháp nước cam, đôi chân trần của cô ta gác lên ghế đẩu. Cô ta đang mặc một trong những chiếc áo phông quá khổ của B
An Chi!" cô ta líu
ời rạng rỡ, đẹp trai trên khuôn mặt, một nụ cười đã từng
nh để dành bột cho em này." Anh ta chỉ bằng chiếc xẻng và
g cằm lên tay. "Anh Bảo là người chồng chu đ
cà phê của mình. Sự thách thức ở đó,
ĩnh đến nguy hiểm. "Anh ấy cho mọi ng
những người anh quan tâm thôi. Vợ anh, rõ ràng là trên hế
iên, vợ anh ta và tình nhân của anh ta, ngồi cùng mộ
ếng cạch nhẹ. "Bảo," tôi hỏi, giọng t
hắn của câu hỏi. Vy đông cứng lại, chiếc
mày nhíu lại vì bối rối. "Em là người phụ nữ
ng nhiều lần, trôi chảy và được luyện tập. Nhưng
hề đụng đến của mình. "Anh có nghĩ một người đàn ô
không. Tình yêu không phải là thứ có thể chia sẻ. Khi em thực sự yê
a, vẻ mặt của chính tôi khôn
i kỳ lạ này, Chi?" anh ta hỏi, m
là một giả thuyết thôi. Nếu anh có yêu một người khác, anh sẽ nó
vai tôi, cúi xuống hôn lên trán tôi. Tôi p
nh ta là một lời hứa trầm, chân thành. "Nhưng nếu có,
ết người. "Bởi vì nếu ngày đó đến, em sẽ không chiến đấu. Em sẽ

GOOGLE PLAY