. Gió dữ dội, quất chiếc áo choàng
đi đi lại lại như m
anh ta nói, giọng điệu bình tĩnh đến nguy h
tôi. Điều đó sẽ quá
on dao nhỏ, cùn. Anh ta không cắt sợi dây trói tay tôi. Anh ta bắt đầu cưa nó, chậm rã
ưới, tôi vẫn có thể thấy vết bẩn
dây
rơi
xóa. Cơ thể tôi cảm thấy như đã bị v
về Minh Quân, quay lưng và bỏ
thành một thói quen quen thuộc. Mọi đốt xương đ
xu nịnh của cô ta vây quanh
o, giọng điệu đầy sự cảm thông giả tạo. "
hỉ là khởi đầu. Tôi sẽ rất thích
vào mặt. Bạn bè cô ta há hốc mồm. Cô ta xé cổ á
ôi với! Chị ta đa
g giọt nước mắt giả tạo của Hạ Vy, chiếc váy rách của cô ta, và hình h
m vào hàm tôi. "Cô không thể dừng lại được
m vào anh ta, quá yếu
trở thành nạn nhân đến vậy..." Anh ta q
bước vào phòng. Một cơn rùng mình
ệnh. "Ở trong này với cô ta. D
ua Hạ Vy, cô ta nhìn anh ta với vẻ lo lắng gi
" anh ta nói lạnh lù
ười đàn ông tiến về phía tôi, nhữ
ưng tôi bị ghim chặt xuống giườn
tôi. Tôi co giật, và một tia máu phun ra từ miệng tôi, văng tung t
kinh hãi. "Cá
chằm chằm vào vũng máu, m
nh giường tôi bắt đầu ré lên
bác sĩ Hoàng lao và
ười đàn ông, họ vội vàng bỏ đi. "B
điện thoại. "Thưa anh, đây là trường hợp khẩn cấp. Bệnh ung thư của
bíp điên cuồng của máy
ĩnh kỳ lạ bao
này. Đây
lại, sẵn sàng