ông có người thân, không có vị hôn phu, chỉ có mộ
ắn. Một đội tuần tra b
g. "Anh ấy nói hãy chăm sóc cô tốt nhất. Anh ấy và những người còn lại
là cô ta h
tôi. Đó là bác sĩ Hoàng, người đã chẩn đoá
ổi của cô, cô An Chi," ông nói nhẹ nhàng. "Tôi e rằng cô
ng con chữ bơi lội trước mắt tôi, nhưng thô
iường và đi xuống hành lang. Tôi c
Hạ Vy hé mở. Tôi có thể
Vâng, anh Quân và anh Long đang chăm sóc con rất tốt... Ồ, An Chi à? Bác sĩ nói chị ấy không sao. T
hoảng
ua điện thoại, đáp lại. "Miễn là con an
nghĩ đã vỡ nát, lại
lại. Cô ta thấy tôi
i, đắc thắng lan tr
thì thầm đắc thắng. "Họ không còn quan t
vết rách trong cổ họng tôi. "Tại sa
cả, An Chi. Gia đình hoàn hảo, vị hôn phu hoàn hảo, một cuộc sống xa ho
ộc sống của chị. Và bây giờ, tôi đã có nó. Tôi có bố mẹ chị, anh tr
ta khiến tôi tê liệt. Không còn tức giận. Không còn
tất cả họ sẽ bị nỗi đau buồn của tôi làm cho mù quáng, họ sẽ không bao giờ nghi ngờ. Minh Quân rất dễ bị thao
Và tôi vẫn chưa xong đâu. Tôi còn một bất n
. Cô ta không nhìn thấy, tay tôi đang ở trong túi, ngón ta
kinh hoàng giả tạo. Cô ta chạy đến cửa s
! Đừng đẩy em!
ô ta nhả
loạn của Minh Quân. Tôi nhìn xuống và thấy anh ta đang chạy về phía hình hài co quắ
t là một chiếc mặt nạ kinh ho
gắng thì thầm yếu ớt. "Anh Quân..
anh ta gặp mắt tôi, và cái nhìn
g trầm, đáng sợ. "Cô sẽ p
g lao đến hiện trường. "Bắt lấy
họ thô bạo trên cánh
ment vững vàng. "Anh thậm chí không đị
ốc, vỡ vụn. "Tại sao tôi phải hỏ
. Chúng dành cho anh ta. Cho người đàn ông anh ta từng l
giờ tin tôi. K