nhở mới về sự phản bội của Hoàng Bách. Nỗi đau thể xác chỉ là một cơn đau âm ỉ, không là gì so với sự thốn
n rẩy. "Thưa bà... Ông chủ đã chỉ thị chuy
i cùng. Tôi đa
oàng My đứng đó, khoanh tay, với Bảo Trâm nấp s
mép. "Cô không nghe anh tôi nói gì à? D
a tôi," tôi nói, giọ
hói tai, xấu xí. "Không còn nữa. Anh
ố gắng che đi những vết bầm đã bắt
một con nai hoảng sợ. "Chị Hoàng My, hay l
he chắn cho Bảo Trâm. Cô ta quay sang những người hầu đang d
cáo, giọng tôi vang lên với một quyền uy
của người đứng đầu cũ của Hội Hoàng Trần. Người phụ n
đó đối với nhân viên. "Cô nghĩ mình còn ra lệnh được cho ai ở đây à? Cô
hì thầm độc địa. "Anh ấy sẽ cho cô ấy căn phòng này.
ười hầu. "Đây là nhà họ Trần.
đời của tôi vào những chiếc hộp. Tôi nhìn họ, một sự trống rỗng lạnh lẽo lan tỏ
i là vào cuộc chiến
ột chiếc mặt nạ thờ ơ, khi họ dọn dẹp
ặt một chiếc hộp nhạc bằng gỗ đơn giản. "
đó cho Hoàng My vào sinh nhật lần thứ mười của cô ta. Tôi đã nuôi nấ
ó mùi mốc và đất. Đồ đạc của tôi bị
hương cũ, từ nhiều năm trước. Tôi đã đỡ một viên đạn cho Hoàng Bách trong một cuộc đấu súng, một
ức ảnh cưới của chúng tôi, kính vỡ nát, khung ảnh
và Hoàng Bách nhìn tôi với tình yêu nhiều đến mức khiến tôi ngh
ám víu vào
một nụ cười tự mãn trên môi. Cô ta đang mặc
giả tạo. "Bà Trần vĩ đại, sống trong một tầng hầm. Tron
với lấy một chiếc
bước tới và giẫm mạnh chân lên tay
ít lên. "Tôi đang nó
. Tôi tóm lấy mắt cá chân cô ta và vặn. Cô ta
ột âm thanh được thiết
bước chân nặng nề dồ
âm trên sàn, ôm đầu gối, và mặt anh ta tối sầm l
ra?" anh ta hỏi,
râm nức nở, chỉ một ngón tay run rẩy về phía tôi
ên phòng khách." Giọng anh ta có một chút khó chịu, như thể vị trí của tôi là một sự bất t
iả tạo thật đ
ta. "Anh Bách! Cô ta tấn
anh ta cứng lại khi nhìn tôi. "Em vẫn chư
h ta chụp tôi lóe lên trong tâm tr
tôi cố gắng giải
ầy mỉa mai. "Cô ta tự tấn công mình à? Bảo Trâ
diễn vai của mình một cách hoàn hảo. "Em không nên x
anh ta dịu đi khi nhìn cô ta. Anh ta vuốt tóc cô ta.
t đầy băng giá. "Em có nhớ luật