đời hoàn hảo, giúp anh ta từ một tay chân non trẻ leo lên vị trí ông trùm không ai dám tranh cã
anh ta hứa hẹn sự bảo vệ y hệt như vậy với mộ
nh rạch một đường trên má tôi và gầm lên rằng tôi thuộc về anh ta. Anh ta công khai trao quỹ từ thiện của tôi
úng tôi bị bắt cóc. Bọn bắt cóc kề dao và
tôi, người
"Tôi ch
ết chết, rồi cùng tình mới quay lư
Một người trung thành c
dựng một cuộc đời mới từ đống tro tàn củ
tôi, một bóng ma từ cuộc đời mà tôi đã chôn vùi. A
ươ
à một màn phô trương quyền lực, và với tư cách là vợ của Trần Hoàng Bách, vai trò của tôi là đảm bảo nó diễn ra hoàn hảo. Tôi kiệt s
i đi dọc theo đại sảnh tráng lệ, tay lướt nhẹ trên bức tường cẩm thạch mát lạ
ra từ khe cửa phòng làm việc của Hoàng Bách. Lạ t
h gõ cửa thì nghe thấy tiếng nói từ bên trong. Một là của Hoàng
iữa không trung. Một luồng
ch hỏi. Giọng anh ta
thứ đã sẵn sàng. Ngày mai An Vy sẽ có m
ẹn lại. Một âm mưu?
ách dịu đi một chút. "Con bé đang ở c
Hoàng My gạt đi. "Anh c
ìn Hoàng Bách với đôi mắt to tròn ngưỡng mộ. Anh ta đã giới thiệu cô t
Bách hứa, giọng chắc nịch. "K
"Đừng để đám lão thành biết chuyện này. Nhất
tiếng bật lửa quen thuộc, một âm thanh tôi biết quá rõ.
rút cạn. Thế giới của tôi, vốn vững chắc chỉ vài phút trước, giờ đã rạn nứt
, đã cứu tôi khỏi một cuộc tấn công của gia tộc đối thủ. Anh ta không hề sợ hãi
sản của gia đình tôi, anh ta đã thề rằng tôi là điều quan trọng duy nhất. Anh ta mua cho tôi những loài hoa
một kẻ xa lạ, một kẻ âm mưu nói về một người phụ nữ kh
y khi đẩy cửa
n làm việc bằng gỗ gụ lớn, Hoàng My đứng bên cạnh. Cả
một thoáng ngạc nhiên, trước khi khuôn mặt anh
g chào hỏi mượt mà, thản
pha trộn giữa khó chịu và th
t vị đắng ngắt tràn ngập khoang miệng. Tôi đã nuôi nấng Hoàng My sau kh
nói, giọng run rẩy dù đã cố
ng phủ nhận. Anh ta chỉ nhìn tôi, một nụ cư
rả lời của anh ta cò
tôi thì thầm. "
y trong sạch, An Vy à. Cô ấy đơn giản. Không giống như em." Rồi anh ta
Phải làm một người vợ ngoan và nhắm
như một tiếng thì thầm. Trái
uốn l
u người đàn ông anh ta từng là, gào thét phản đối. Nhưng người phụ nữ đang đứng trong căn phòng này,
vào đó là cơn thịnh nộ điên cuồng. Anh ta vung tay quét ngang bàn,
một đường mỏng, sâu trên má tôi. Cảm g
hai sải bước dài. Anh ta nắm lấy cằm tôi, những ngón
ặt tôi. "Đừng bao giờ nói từ đó với tô
ắt trên má tôi, làm máu loang ra. Cơn đau nhói lên,
ốt ra, giọng đầy giận dữ và nước mắ
iờ đây lạnh lẽo và trống rỗng. Nhưng rồi, trong một kh
a nói, giọng trầm xuống thành tiếng gầm gừ
ớc ra khỏi phòng làm việc, để lại tôi một mình với
Tôi đã thấy bàn tay sắt của anh ta đối phó với kẻ thù của Hội Hoàng Trần. A
giờ thể hiện mặt đó
ủa thế giới của mình. Anh ta về nhà với những khớp tay dính máu nhưng sẽ rửa tay sạc
hấp lời khuyên của tất cả những người biết tham vọng của anh
c của anh ta là tuyệt đối. Và tôi không còn là kho báu cần đ
thoát ra khỏi môi tôi. Lòng người
ng tia nắng đầu tiên của bình minh len lỏi qua cửa sổ. Cơ thể tôi đau nh
hản chiếu trong gương là một người xa lạ. Một ngư
ột rửa sự bẩn thỉu của đêm qua, cánh cửa phòng
a ném một xấp ảnh vào tôi. Chúng rơi vãi trên sà
ông trong quán cà phê. Góc chụp rất thân mật,
i gì?" anh
. Một nhân viên cấp dưới từ một gia tộc đối thủ. Tôi đã gặp anh ta mộ
Anh ta búng tay, và hai tên đàn em của
Hoàng Bách cầm điện thoại lên và chĩa máy ảnh vào tôi. Sự sỉ nhục và đau đớn bao trùm lấ
ỏa mãn trên môi. "Giờ thì em có thứ để nhớ về chuyện này rồi đấy,"
h lạnh lẽo, nước từ vòi hoa sen hòa cùng nước mắt
u năm, bảo vệ tôi khỏi kẻ thù của anh ta. Bây giờ, chỉ vì
quả chanh đó. Tôi đã giúp anh ta củng cố vị tr
vẫn chưa
i tìm thấy điện thoại của mình, những ngón tay run rẩ
ước khi một giọng nói khàn khàn q
n Vy," tôi
im lặng. "Có chuy
i nói, những lời nói tuôn ra. "
là quân sư của cha tôi, một người đàn ông vô cùng trung thành. Hoàng Bách đã buộc ông phải nghỉ hưu, nhưng
cuối cùng ông nói. "Mắ
ng lưới của mình, những người thuộc thế hệ cũ kí
ợi," tôi nói,
chịu đựng. Và rồi