g Long và bà Kim Anh t
êm nghị, hằn lên
c lạnh, "chúng tôi đã nghe về... chuyến
n ông gia trưởng đầy uy
ện diện của con ở đây là có điều kiện
nói ra lơ lửng
là sự xáo trộn tiềm tàng mà tôi có thể gây ra cho hình ả
ồi," tôi nói,
một tấm thiệp cưới khác, giống
c bàn gỗ gụ bóng lo
Phong. Đám cưới sẽ diễ
uôn mặt bà Kim Anh, lộ liễu
Hoàng Long dị
ìn trầm ngâm trong mắt bà. "Một sự kết hợp t
g. Dĩ nhiên, họ sẽ chấp thuận. Tất cả ch
nói, giọng ông gần như cha con, một sự tương p
ràng buộc với quá khứ. Tập trung v
ng vào cuộc sống của riêng nó, các mối quan hệ của
phản bác về sự đán
ị xóa sổ khỏi bức tranh
ã trùng khớp. Hoặc ít nhất tôi đã cố
không tài
i đến, như nó
ng gỗ đàn hương và
i vào sinh nhật mười tá
ôn mặt anh hóa đá, l
là gia đìn
là cảnh tượng tuyệt vọng, nhục nh
siết chặt,
ng của bà Kim Anh và
ỉnh giấc, tim đ
ờng quấn qu
, cố gắng rũ bỏ những bón
t ký ức, một
m Phong, người yêu tôi, ng
những bóng ma
cửa sổ, và nhìn ra những vườ
hong. Tôi đã chọn
g bỏ Minh Kha
p nhà chính để lấy một ly nước th
tay Trúc Anh kho
ó xử bao trùm khi
hơi nheo lại, như
ời, một nụ cười ngọt ngào, giả
! Rất vui được
ô ta ng
ổi tụ tập nhỏ với bạn bè. Một bữa tiệc
t anh là một chiếc mặt nạ trống rỗ
biết nữa...
ay Minh Khang. "Sẽ vui lắm. Một cơ hội để mọi người hàn hu
hìn anh, chớp
cụt lủn. "Nếu cô mu
tra. Hoặc một cái b
ư thể tôi vẫn còn bị ảnh
i, cố nặn ra một nụ
iễn ra khó xử nh
Khoa, Dũng, và một và
ạt, ánh mắt họ chứa đầy
gái đã tự làm mình bẽ mặt vì
Khang hoàn toàn tập
liên tục đặt trên eo cô ta, kéo cô ta lại gần để
điều gì đó, và tôi
với bất kỳ ai nói chuyện với tôi, nh
nghị chơi trò thật h
ĩ nhiên, rấ
mình, cô ta
ách cô ta trao cho Minh Khang "nụ h
i quay sang Minh Khang, kéo
luồn vào tóc anh, và hôn anh với
ễn, được thiết kế để k
thận giữ vẻ trung lập, và
họ thỏa mãn với
g, đến l
n An?" Dũng hỏi, m
có tâm trạng cho những tr
y hiện trên môi. "Người đàn ông quan trọ
, sẽ nói điều gì đó phản bội lại tình cả
cười b
th
cảm nhận được ánh mắt của Mi
cưới của em
choáng váng b
phắt lên, đôi mắt a