y tôi đi với một mệnh lệnh tàn nhẫn: "Khi nào gạt bỏ hoàn toàn Minh Khang ra khỏi trái tim thì hãy quay về." Tôi ở đây để kết hôn với Nam Phon
h, đang bám lấy anh không rời. Anh nhếch mép cười khẩy, kéo cô ta vào một nụ hôn nồng cháy ngay trước mặt tôi, r
những lời dối trá, thậm chí để mặc Trúc Anh ra tay làm tôi bị thương. Anh tin vào mọi lời buộc tội, mọi tiếng nức nở giả tạo, bỏ mặc tôi với vết thương và sự sỉ nhục. "Đừng diễn kịch nữa, An An," anh gằn giọng, phớt lờ
không chịu tin rằng tôi đã thực sự bước tiếp? Mỗi hành động tàn nhẫn, mỗi lời nói miệt thị, đều khiến trái tim
tôi sẽ không dám tiến hành hôn lễ. Nhưng khi chiếc xe của anh khuất dạng, một sự quyết tâm lặng lẽ trỗi dậy trong tôi. Hành động bỏ rơi c
ươ
n
ng ở Paris, trong
ệnh rõ ràng: "Khi nào gạt bỏ hoàn toàn Min
ố mẹ nuôi của tôi, gương mặt họ
thú nhận tình yêu của mình dành cho Minh Kh
i tôi một cách tàn nhẫn.
lại Đà Lạt, tại dinh
tấm thiệp cưới màu kem,
cưới c
a vườn nho, bước chân vững vàng, nhưn
bước đầ
minh rằng tôi đ
hư tôi nhớ, ánh nắng len
ang đan
hông ở m
n, cô bạn gái mới nổi đình nổi
nói đầy kịch tính: "Ôi, Minh
dừng
tôi. Một nụ cười kh
h vào một nụ hô
rước m
anh nói, giọng anh van
Dũng, đang ngồi uống rượ
tôi, ánh mắt đầ
i đã quay
ô đã học được bài học ở
m giác bẽ bàng ập đến, nóng rát
g cũng quay đôi mắt
Cô làm g
ệu nào cho thấy anh còn nhớ những năm tháng chúng tôi
nh tĩnh dù tron
h rồi, Minh Kh
đều, một cách
mời anh đến dự
a tấm t
, đôi mắt anh bùng lên một
tiếng. "Cô nghĩ tôi sẽ
siết chặt, và rồi a
kem bay lả tả xuốn
t được sự chú ý của tôi sao?" anh chế nhạ
ghẹn lại, nhưng t
i là một trò h
vào ánh mắt g
hôn với N
hông khí. Nam Phong. Bạn t
thoáng qua trên khuôn mặt Minh Khan
ất chợt quay
người bảo
ạt ở trường tiểu học, bàn tay n
c Mercedes-Benz SL mui trần cổ màu đỏ ch
cuối tuần, chỉ vì tôi ngưỡn
ọt sâm panh làm mũi tôi ngưa ngứa.
i về phòng, tay a
ng anh đã cúi xuống, môi anh lướt qua m
và cam bergamot, đã tràn ngập
ởi nụ hôn ma quái đó, bởi những năm th
anh rằng t
t anh đã
à không thể. Chún
hư một n
ại say rượu vào đêm đó,
cầu xin anh thừa nhận rằng anh cũn
hai tay anh nắm chặt thành nắ
y tôi ra. Dứt k
như một bức tượng cẩm thạch, thông bá
hư đã đượ
m lưu
tàn nhẫn, kéo tôi trở lại hiện tại, trở lại nh
lợi
n tôi, đôi mắt nh
đi, A
ơn, cánh tay anh ôm lấy va
h xa Trú
dịu lại: "Chúng ta sẽ đến căn
ầu tuần trăng mật s
ném một cái nhìn đắc thắ
quen thuộc, một nhịp đập âm ỉ
g cười của bạn bè Minh Khang th
hoay với chìa kh
ôi đa
thự nhà họ Hoàng, sỏi đá
Mất tập trung, tôi đã đánh l
đáng sợ, và ch
. Dĩ nh
ìn chằm chằm vào m
V màu đen bóng lướt qua.
nh Khang, kia có phải là An An không?"
, khuôn mặt anh không thể đ
c, chiếc SUV biến m
g anh nói, giọng anh pha lẫn sự khinh miệt
, sắc bén và sâu thẳm. Anh th
cô em gái nuôi của mình, đang bị
g nghĩ anh là cả
, cảm thấy hoà
tôi rung lên
. Một tin nhắ
mọi chuyện ổn. Gọi cho anh khi nào
, ngập ngừng hi
m Phong kiên
ương lai
ải là
ua đi hình ảnh chiếc SUV củ
. Tôi sẽ giải quy
an nát cõi lòng mà Minh K
sắp tới sẽ là v
sẽ ổn
phải