o, đính hôn với mối tình đầu thời trung học, Khả My, và được bao bọc
mẹ thất lạc từ lâu của tôi, thêu dệt nên những câu chuyện bi th
i đi, dẫn đến vụ bắt cóc và tra tấn dã man mà họ lại cho là lỗi của chính tôi. Bảo Long cướp đi ước mơ, học bổng, và rồi cả cơ hội
vốn dành cho đứa con mà Khả My đã nói dối là đã mất, làm đồ chơi cho chó. Làm sao tất cả những người tôi yêu thương có t
ỏi ngôi nhà đó, rời khỏi thành phố đó mãi mãi, quyết tâm tìm một cuộc
ươ
o cũ của tôi nằm
ài cái áo
t. Tôi sắ
g còn gia đình ông bà
nghẹn lại t
họ đã chọ
Thảo Vy, Bảo Trâm, Tú Linh – g
a tôi, giờ cô ấy là
ng lồng ngực, một cơn đau mà tôi
, người anh cùng cha khác mẹ mà
g của chúng tôi, một người đàn ông
u chuyện buồn và những
ến rũ tất
tất cả
a kẽo k
ột nụ cười tự mãn đ
xanh yêu thích của Khả
ó cho tôi, nhi
iọng ngọt như dầu. "Ch
tôi siết
loại
hung cửa, ra
n đấu tuyển chọn vào tuần tới. Cơ
Chỉ tiếp tục gấp
ững trường đại học ít tên tuổi hơn đến xem, là hy vọng duy n
khi vai và đầu gối
"chân của anh dạo này đỡ nhiều rồi. Và t
chiếc cúp bóng đá
mà các em gái tô
m gái cũng vậy. Họ nói cậu chắc không gánh vác nổi
i ngừn
nhìn
đó quàng chiếc khăn của vị hôn thê cũ c
. Giọng tôi nhỏ,
ảo Long khựng
khỏi khung cửa v
ực tế đi. Cậu bị thương
tôi để trên bàn, quả
một người hùng. Và
Cút khỏi phòng
bóng lên kh
sao nào?" h
hêm một bư
ng nhúc
ạng, mắt cá chân trẹo đi
uả bóng, và ngã vào bà
quái gì vậy!" hắn kêu l
òng bậ
o sau là Thảo Vy, B
hông?" Khả My hét lên,
"Anh đã làm gì a
tra mắt cá chân của Bảo Long. "Anh ấy bị th
cho Bảo Long, đỡ hắn ngồi dậy. "Hoàng
i, lý do cho vết sẹo trên cánh tay mà họ từn
Thảo Vy nói, giọng lạnh lùng.
ặt của họ, từng tràn đầy t
chỉ còn s
," tôi nói,
giận dữ. "Tụi em đã thấy mà, Hoàng An! An
tôi như
ong đứng dậy, hắ
ng quả quyết. "Anh sẽ k
râm nói thêm, nhẹ nhàng, n
Long cần cơ hội này. Anh đ
bội tộ
ng của tôi. Đã
chín