sau là tiếng hét chói tai của Tú Quyên,
anh là một chiếc mặt nạ thịnh nộ khi t
ô đã làm gì cô ấy?" anh gầ
nở, run rẩy chỉ tay về phía An
g, lời buộc tội lơ
dậy. "Chúng ta đến bệnh viện.
y xương trụ. Tú Quyên, xanh xao và
ch, và nhóm máu của cô ấy hơi hiếm. Chúng tôi đang thiếu. Anh D
ng thể đọc được. "Cô ta sẽ hiến
m trước. Một thủ thuật. Cô không thể dễ dàng hiến máu. Nó có thể phơi bày điều gì đó cô chưa sẵn s
cần một cái cớ, bất kỳ cái cớ nào. "Trừ khi em được trả công
í, rút ra một xấp tiền dày và ném xuống chân cô.
trên sàn bệnh
nhưng cô cúi xuống nhặt những t
nhỏ. Người lấy máu vui vẻ. "C
quá khứ – một lần hiến tủy mà cô đã thực hiện nhiều năm trước, ẩn danh
này... chị bị hoãn
n bão đang nổi lên bên ngoài
an trọng vài năm trước. Có vẻ như là cho anh, theo ngày tháng và sự trùng khớp người nhận tron
Hạ, khuôn mặt anh là một chiến
sẽ làm bất cứ điều gì vì tiền, để làm cho mình trông tốt đẹp." Anh chỉ vào số ti
điều tồi tệ nhất ở cô. Cô nhìn bá
trống rỗng. "Em đã bịa chuyện." C
ang người lấy máu đang sợ hãi. "Cô ta có thể hiến. Cô ta chỉ
người bất lực nhìn vào dá
cánh tay mình. Cô nhìn máu mình lấp đ
mặt. Căn phòng bắt đầu qua
bóng tối bao trùm là khuôn mặt giận
ặt trên bàn cạnh giường. Không gia vị, đúng kiểu Bảo L
ôngสั่ง món này cho cô bây g
Giọng Bảo Long, nhẹ nhàng, dịu dàng.
cửa, cô thấy Bảo Long đang nhẹ n
vuốt tóc Tú Quyên. Cùng những lời nói,
ô thắ
ng nhìn. Một nụ cười mờ nhạt, đắc
An Hạ nghe thấy. "Làm ơn. Đừng yêu An
quay lại. Anh k
g, lạnh lùng, và truyề
khốc, vô cảm. "Tú Quyên, tôi không yêu An
lại, ánh mắt lướt qua An H
ác gì với cô ta ngoài
ú Quyên, như thể An Hạ