n của K
ập vào tôi như một cú đấm vào bụng. Trong một khoảnh khắc, một bản năng bảo vệ ngu
kịch tính, và áp mặt vào cánh tay tôi. "Ôi, K
đáng. Đây là lỗi của An Nhiên. Tất cả. Nếu cô ấy không bắt cóc Cát Tường, nếu cô ấy không cố gắng ép phá thai, nếu cô ấy không quá kh
giấu sự run rẩy mà tôi cảm thấy chỉ vài
t bao tình yêu, giờ đây chứa đầy một nỗi đau sâu sắc đến mức gần như đen kịt. Nỗi đau t
điều này?" cô ấy th
ng cho anh lựa chọn nào khác khi em đưa Tường đi. Em đã đe d
ọng trong căn phòng nhỏ, ẩm ướt. "Con của anh? Đứa con mà a
em vứt bỏ cuộc sống của chúng ta vì một gã nhà giàu khốn kiếp nào đó!
lạ. "Em biến anh thành một thằng ngốc?" cô ấy lặp lại nhẹ nhàng. "Không, Khang V
nh chạy dọc s
lợn béo, Henderson. "Cút đi.
hắn vẫn dán vào An Nhiên
ớc khi tao đổi ý về việc để mày bước ra khỏi đây." Giọng tôi trầm v
i như một
ng cảm. "Ôi, An Nhiên, em rất tiếc vì chuyện này đã xảy ra. Chị có sao khôn
An Nhiên. Đừng bao giờ đến gần con của anh. Em hiểu không? Đây l
trải qua rất nhiều chuyện." Cô ta đang đóng vai người hòa g
g sống của mình, Tường," tôi nói, nhìn thẳn
ủa An Nhiên, tôi quay đi và dẫn Cát Tường ra khỏi phòng, đ
ở nên hung hăng với tôi. Lúc đó tôi chỉ là một nhạc sĩ nghèo. An Nhiên, An Nhiên trầm lặng, khiêm tốn của tôi, đã bước vào giữa chúng tôi, nhìn thẳng v
y và thì thầm, "Em là
cười và hứa
mà tôi từ chối thừa nhận. Cậu bé cần sự bảo vệ đó đã biến mất. Bây giờ tôi là
bóng tối, tôi không thể rũ bỏ cảm giác rằng tôi không chỉ dạy
ng, chôn vùi nó dưới làn sóng giận dữ và biện minh mớ
tin vào
của Phan
để lại tôi trong căn phòng lạnh lẽo, hôi hám với những m
sàn nhà bẩn thỉu. Tôi vòng tay ôm lấy đầu
a sẽ bảo vệ
ng đến tôi. Nhưng cậu bé đó đã biến mất. Thành công và sự bất an đã đầu độc anh ta, biến anh ta thành con qu
. Nhưng đây không phải là nước mắt dành cho anh ta. Chúng dành cho tôi.
anh ta nữa. Không một
đàn ông tên Marcus mà tôi đã cho túc trực, bước vào. Anh ta đã theo dõi tôi kể từ khi tôi
g. Anh khoác áo khoác của mình lên
ạt tay anh ta ra. Tôi không muốn bị tê liệt. Tôi muốn cảm nhận điều này. Tôi cần c
n khàn. Tôi đứng dậy, kéo ch
sự tàn nhẫn của anh ta, Cát Tường vì lòng tham của cô ta. Tôi đã xâ
tận hưởng việc
-