của Phan
nhám cọ vào da thịt. Ánh đèn thành phố xuyên qua những cửa sổ kính từ sàn đến trần, vẽ những hoa văn vô hồn lên tường. Mọi bóng
"cạch" nhẹ từ phía cửa chính của căn hộ. Máu tôi đông cứng lại. An ninh trong
ặc đồ tối màu và đeo mặt nạ trượt tuyết lấp đầy khung cửa. Tiếng hét của tôi bị chặn lại
ng gạch. Người đàn ông còn lại lôi ra một cuộn băng keo. Họ trói cổ tay và mắt cá chân tôi một cách tàn nhẫn và hiệu quả, sau đó dán
vai cứng. Tôi bị khiêng ra khỏi căn hộ, xuống một thang máy dịch vụ mà tôi thậm chí không
ếc xe giật mạnh, ném tôi vào thành xe. Sự hoảng loạn, lạnh lẽo và sắc bén, cào vào cổ
chiếc xe van cuối cùng cũng dừng lại. Cửa sau kêu kẽo kẹt mở ra, và tôi bị kéo
và cũ kỹ, nặng mùi cơ thể không được tắm rửa, nước h
bạo kéo mũ trùm đầ
nhắm chặt mắt. Khi tôi cố gắng mở chúng ra, chớp
ở trên mộ
nh mắt họ lướt qua cơ thể tôi, chỉ mặc một chiếc váy ngủ lụa mỏng, với một sự đói khát khiến dạ dày tôi quặn lại. Đó
bóp nghẹt sau lớp băng keo. "Các người khô
ẻ tiền bước lên sân khấu, tay cầm micro. Hắn c
. Đám đông cười rộ lên. "Nào, các quý ông, hãy bắt đầu đấu giá cho món hàng đáng
lên không trung. Những con số được hét
m t
tỷ
i ha
ôi không còn là một con người nữa. Tôi là một món đồ, một giải thưởng để giành lấy. Giá cả tăng lên với tốc độ đáng sợ - hai mươi lăm tỷ, năm m
t lên, đập búa xuống. "Cho quý ông ở phí
ến. Mọi chuyện đã kết
t hành lang tối tăm, và đẩy tôi vào một căn phòng nhỏ, không cửa sổ.
với trán đẫm mồ hôi và đôi mắt nhỏ, ti hí bước vào.
Tốt hơn hết là mày phải đáng giá. Mặc dù tao phải n
vào tôi như một
Tôi lẩm bẩm qu
hắn. Hắn đưa tay ra và giật miếng băng keo khỏi mi
mày cần được dạy một bài học. Rằng mày nghĩ mày hơn hắn. Hắn đã bán mày cho tao. À, không hẳn là bán.
rơi tôi, hay lừa dối tôi. Anh ta đã dàn dựng chuyện này. Anh ta đã ném tôi cho bầy sói để bị xé xác. Người đàn
, tao sẽ chăm sóc mày thật tốt. Khang Vĩ nói tao có thể
iếc váy ngủ của tôi. Tôi lùi lại, ép
i sẽ cho ông gấp đôi số tiền hắn nợ ông. Năm trăm tỷ
giờ không còn là ch
m trí tôi trống rỗng vì nó. Đây rồi. Đây là cách nó kết thúc. Bị tước đoạt tên tuổi, qu
hắn túm lấy lụa của chiếc váy của tôi.
ạc cổ họng tôi, thô
a phòng bay khỏi bản lề, rơi xuố
sáng mờ ảo của hành lang, là Khang Vĩ. Và bám vào cánh tay anh,
-