một liều thuốc giải độc duy nhất, Linh dược Nguyệt Hoa. Chồng tôi, Alpha Hoàng
a chúng tôi, tôi đã nghe được mệnh lệnh b
Nguyệt Hoa cho
ột đứa con trai khỏe mạnh, cường tráng." Hắn có một gia đình bí mật. Ba năm qua sự
gôi nhà thiêng liêng của cha mẹ tôi bằng nhân tình và đứa con của hắn. Hắn định nói với cả bầy
chết. Hắn không hề biết mình vừa đánh thức
Cơn đau đớn tột cùng, nhưng tôi đã bước ra khỏi ngôi nhà dối trá đó, chỉ để lại chiếc
ươ
N CỦA A
trong tâm trí, và xiềng xích cơ thể tôi vào chiếc giường này. Nhưng hôm nay, đã có hy vọng. Một đóa Nguyệt Hoa duy nhất, hoàn hảo, loại thuốc gi
ột thứ mong
đứt: Liên kết Bạn đời. Nó là một sợi chỉ mờ nhạt, sờn cũ nối tôi với chồng mình, Alpha Hoàng
Nhưng liên kết giữa Bạn đời được cho là một kênh riêng tư, thiêng liêng. Liên kết của tôi với Hoàng Bách đã yế
điếc tai, không dành cho tôi. Hắn đang thần giao
rà My," giọng nói trong tâm trí của Ho
âm trí tôi mụ mị, chậm chạ
rối. "Nhưng thưa Alpha... linh dược là dành cho
ề hơn cả chính chất độc. Trái tim tôi, vốn thường đậ
qua, sắc nét về khuôn mặt xanh xao của chính tôi, nhanh chóng bị gạt sang một bên. "Trà My đã cho ta một đứa
ứa co
Hắn có con trai với một người phụ nữ khác. Sự thật này không đến cùng với
m nhận được trong nhiều năm, tru lên một tiếng dài ai oán
ch cho tôi, nắm tay tôi khi tôi run rẩy vì sốt. Hắn nói với cả bầy rằng hắn đang làm mọi thứ
y nhẹ nhàng hơn, tràn ngập tiếng cười của một người phụ nữ và tiếng bi bô vui vẻ
giọng Trà My ngọt ngào
ông giọng mà tôi đã không được nghe trong nhiều năm. "Anh
ắt. Sự im lặng trong
ặt nạ hoàn hảo của sự quan tâm yêu thương. Hắn đẹp trai, với mái tóc đen và đôi mắt
ình yêu của anh?" hắn h
tôi trước tiên. Đó không phải là mùi của công việc bầy đàn, của giấy tờ và mồ hôi chi
hì thầm, những từ ngữ cào x
đang nói gì vậy? Anh
ọng tôi có thêm một chút sức mạnh. "Em có
hắn che giấu nó. Hắn nghĩ rằng các giác quan c
tôi, Alpha và Luna tiền nhiệm, đã xây dựng một ngôi nhà quyền năng, dinh thự của Alpha. Là con gái duy nhất của họ, dòng máu của tôi gắn liền với chính nền món
đã tìm
ớn, nơi cha tôi từng tổ chức hội đồng. Hắn đang bế một cậu bé tóc đen trên đùi. Tùng. Trà My đứng bên cạnh hắn, rạng rỡ, và quanh cổ cô ta là một sợi dây chuyền
ngủ của cha mẹ tôi. Trên giường của họ. Sự thiêng liêng của nơi đó đã
a nghiền nát tôi. Nhưng bên dưới cơn đau, một thứ k
tôi. Hắn đã làm ô dan
khắc trên bàn cạnh giường. Một phù văn liên lạc. Tôi ấn ngón
đến em gái của mẹ tôi ở Bầy Sói Hắc Thạch bên cạnh. "Hắn đang đưa thuố
h nộ và đau buồn, vang vọng lại trong tâm trí tô
ở đây, trên chiếc giường dối trá này. Tôi sẽ đến Bầy Sói Hắc Thạch. Và tôi sẽ tìm cách sống sót. N