Hà Giang hoang sơ. Đó là cơ hội để tôi thoát khỏi chiếc lồng son trong dinh thự của người
g thế giới của anh. Tôi đã thấy cô bạn gái bóng bẩy của anh, Tú Quyên, lén bỏ thứ gì đ
t niềm vui sướng đến kinh hoàng, không tưởng. Nhưng sáng hôm sau, Tú Quyên xuất hiện, tóc tai chải chuốt hoàn hảo, dựng lên một màn
thắt lại, bí mật về đứa con của chúng tôi giờ đây trở thành gánh nặng cay đắng, đ
vọng. Tôi sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh, một mình mang theo bí mật này, cầu nguyện rằng
ươ
ủa ông ấm áp bất chấp cái se lạnh
ếu em muốn. Xa xôi, đầy thử thách. Kiểu công việ
t tập hồ s
o sư. Em muốn ạ
nghĩ. Chính nó đây rồi. Mộ
nh mắt hiền từ. "Nhiều tháng trời tron
p lại. Hơn cả chắc
ười ra sau. "Cậu ấy thường tham gia khá sâu vào cá
hình thành tr
ự lập," tôi cố gắng nói, lời nói dối đ
tôi nói. Một cảm giác nhẹ nhõm ùa
à một cách khác để tôi rời xa. Một r
ủa ông, những tờ giấy tài tr
của bố mẹ tôi. Người đàn ông đã cưu mang tôi
nhà, cho tôi ăn học,
uan tâm đó để xây nên nhữn
một trách nhiệ
người đàn ông duy
. Sự chênh lệch quyền lực, quá khứ của chúng
à khách, như một vật trang trí được chăm sóc
ngực mỗi khi anh mỉm cười với tôi bằ
ng chỉ vì làm phim.
của các Tỷ phú Công nghệ đã nằm t
g rời khỏi máy tính bảng. "Tốt cho em để tạ
Người bạn đồng hành mới nhất, rấ
àm dạ dày t
," tôi
ư một rào cản cuối cùng. Một đêm cuối cùng trong thế giới của an
lấp lánh và những bộ vest may đo trong
o đổi vài câu xã giao, mắt tôi
khoác tay anh. Cô ta đang cười, tay đặt
ải là vẻ sắc sảo, tập trung thường
u đối thoại khi hai ng
ng là quấn chặt
Món hời béo bở nhất. Cô t
cô ta với một sự mãnh liệt mà
ng đôi mắt anh có
y lưng về phía tôi. Cô ta đã nói chuyện với nhân viên pha chế, rồ
ười tôi như
đó không? Hay là do rượ
Tôi đ
ngụm, mỉm c
một đứa trẻ, một người được giám hộ. Tú Quyên là một n
đến chỗ
lỗi Giáo
h hơi lảo đảo. Tú Quyên đỡ
ao không?" Tôi hỏi
vào tôi. "An Vy. Em đến rồi.
n tôi. "Anh ấy chỉ hơi mệt th
mệt," tôi khăng khăng,
" Thái An nói, nhưng a
h nên về nh
mà," Tú Quyên ríu rít
ng. "Có lẽ... có lẽ An Vy nó
nh đờ
rồi
uồn nôn ập đến. Cô ta
sợ mà tôi đã nuôi dưỡng cả tuần nay, đột nhiên cảm thấy như một tảng đá đè n
ó thật k
ơ về một tương lai với anh, trong khi một n
ầu tuần, để nói chuyện với anh. Để nói với anh về cảm xúc của tôi,
quá sức, mà là để giải thích
tổn thương, quá rõ ràng bị thao túng, mọi
là đưa anh ra khỏi Tú Quyê
tôi nói, giọng quả qu
Quyên cứng lại.
ấy giám hộ. Em có trách nhiệm khi anh
sang Tú Quyên, bối r
nh thật căng thẳng. Thái An
xe, cánh tay anh nặn
và im lặng. Nhân viê
a phòng ngủ, tim t
ông tôi yêu, bất
hơi ấm của anh, n
cả hai chúng tôi ngã xuống
ặt anh sát mặt tôi, hơi
đi, vẫn lóe lên một điều gì đó tôi c
anh đã tìm
là một con đê vỡ tung. Bao nhiêu năm khao kh
a anh, nhưng cảm xúc, cơn đói k
g vỡ tan. Tôi hôn lại anh, một
h giới đã nhòa đi trong một màn sương của những cái
nạn. Bố mẹ tôi, bạn thân của
. Anh ba mươi, đã là một c
ập một quỹ tín thác, giám sát việc h
n Vy," anh đã nói.
ơn của tôi đã biến thành một
đế chế của mình, ngưỡng mộ sự
ười phụ nữ đến rồi đ
xa, một nỗi đau
g tràn vào phòng ngủ
của anh, đầu đau âm ỉ, và mộ
ang ngủ, gươn
góc cạnh, nhưng phần cốt lõi của nó,
Anh không thể. A
một hy vọng mong manh, dễ vỡ. Nếu
quần áo của tôi vứt trên s
vào phòng tắm. Hình ảnh phản chiếu của tôi
làm gì
ịnh mặc quần áo và biến mất về kh
giả vờ như chưa c
ong tôi muốn anh tỉnh dậy, nhìn th
yệt bị trễ của mình. Nếu tôi có thai... với
ng mặt giữa nỗi kinh hoàng và mộ
ồng hoàn hảo duy nhất trên bàn cạnh giường anh
ặt nó lên, định... tôi không biết để
ôi ru
g động từ dưới nhà. Ti
nhảy vọt l
, nhẹ và nhanh,
g cửa, ăn mặc hoàn hảo, mộ
trong áo choàng của Thái An, chiếc
a cô ta cà
giọng ngọt ngào giả tạo. "Có vẻ
ng, không mời mà đ
tôi trên sàn, rồi mắt cô ta
t chiếc khăn lụa mỏng manh từ trong ví và
ếc khuyên kim cương đặc biệt – khỏi tai và thả
người tô
cựa mình
n anh. "Thái An, an
ng, rồi dừng lại ở cô ta. "Tú Quy
đấy," cô ta thì thầm, vuốt
ắt anh tìm thấy tôi, đan
c áo choàng, bộ dạ
ối rối? ghê tởm?
n
mặt cứng lại. "Ồ, An Vy chỉ... kiểm
ị mắc kẹt t
chiếc khăn quàng, rồi ánh mắt anh
nh đưa tay lên đầu. "Anh
ên trán anh. "Chúng ta đã có một khoảng thời gian
tôi một cái
ô ta. Trí nhớ của anh là một khoả
sự xua đuổi rõ ràng trong mắt anh. Như
nh lẽo và tuyệt đối, bao trùm lấy t
bỏ c
g vẫn nắm chặt trong tay, gai
ó không còn là một lối th
Tôi phải biến mất
đứa bé – con của anh – giờ đây c
i, tôi sẽ mang
giờ biết. Anh s
i với bí mật này, sinh mệnh tiềm tàng này, và b
giữ lại chút phẩm giá
a mình. Tôi sẽ xây dựng một cuộc sống xa a
iết chặt lồng ngực tôi. Nhưng bên dưới nó,
oại tôi. Tú Quyên sẽ k
ẽ sốn