của Màng
chỉ ở lại vài phút rồi lại vội vàng rời đi. Anh ta nói công ty
h hiện lên hình ảnh Đoan Diệ
h là biển xanh và trời cao. Khắc Ngọc Toàn đứng bên c
được tâm nguyện. Cảm ơn anh đã luôn ở b
ng vàng óng ả chiếu lên hai người họ, tạo t
g thật
i Toàn rằng tôi muốn được một lần đi
nh, anh nhất định sẽ đưa em đi. Chúng ta sẽ có một
iện lời hứa đó, nhưng người đi c
ã dùng nó để thực hiện c
goài cửa sổ. Bầu trời Hà Nội xám xịt,
iúp việc thỉnh thoảng mang đồ ăn
ôi tự mình làm thủ tụ
ệnh viện, chiếc xe quen th
in lỗi em, mấy hôm nay công ty nhiều việc qu
gì, chỉ lẳng
đi cùng anh nhé?" Anh ta nói, n
." Tôi
em." Anh ta nắm lấy tay tôi, giọng nài n
ẫn bị anh ta kéo
ng lẫy, tôi mới nhận ra, đây
được kết bằng hoa hồng đỏ: "CH
nhật của cô ta. Anh
nhưng Đoan Diệu Anh đã xuấ
hội màu đỏ rực, xinh đẹp và
m vui quá!" Cô ta cười tươi, nh
người cô ta. "Tránh ra
huất, ngồi xuống,
hoàng tử bảo vệ công chúa của mình. Anh ta ân cần chỉnh lạ
ta cũng đã từng là
h ta đều sẽ dịu dàng gạt chúng san
dịu dàng đó đã t
. Tôi cầm ly rượu trên bà
gười vui vẻ chúc mừng s
chơi "Nói thật
. Người hỏi là một ng
trong khoảng thời gian cậu 'mấ
lặng, đổ dồn ánh
dự, nhìn Khắc Ngọc To
n: "Thật ra... trong khoảng thời gian đó
ÙM
tiệc. Mọi người đều sững sờ, sau
hật không t
sao? Bảo sao Khắc tổng lạ
u trên tay rơi xuốn
ã có con
biết? Tại sao Toàn chư
ng hề phủ nhận. Anh ta chỉ đứng đó, lặng
Không có tai nạn, không có mất trí nhớ. C
. Bị lừa một
t giây nào nữa. Tôi lao ra khỏi
uôn mặt mình trong đó. Tái nh
ua. Thua
á nhiều. Thua vì tôi đã quá tin
tạt mạnh vào mặt, cố gắng rửa
vì đã yêu một kẻ dối trá. Bẩn thỉu