ích A
dày cộp. Bên trong là địa chỉ căn biệt thự mà Ứng Bích Hà đang ở, cùng
. Nơi mà mỗi tấc đất đều là vàng. Chỉ riêng tiền mua căn nh
o một đứa con gái nuôi đã hãm hại con gái ruột củ
m một người giúp việc theo giờ để dọn d
ộ hồ sơ hoàn hảo và giới thiệu tôi đến. Tôi thay thế cô giúp việc cũ vừa mới nghỉ việc vì lý do cá nhâ
t bộ quần áo cũ kỹ, đội một chiếc mũ lưỡi trai sùm sụp và đeo khẩu trang kín mít. Tôi còn cố tình luyệ
giúp việc trung niên. Cô ấy nhìn tôi từ trên xuống dưới một lượt r
dạ" một tiếng rồi đi
thất đều là hàng nhập khẩu đắt tiền, được bài trí theo phong
ủa phòng khách, treo một
sau, vòng tay qua cổ anh ta, đầu tựa vào vai anh ta một cách thân mật. Cả ba người
ột cái gai độc, đ
c trung niên tên Hoa mỉm cười nói, giọng đầy tự hào. "Cậu chủ yêu
m lặng, tay siết
cũng cưng chiều cô chủ và cậu bé Bảo Duy lắm. Tuần nào cũng đến thăm, mua bao nhiêu là quà. Nhất là ông ngoại, ông
tô
hỏ, tôi đã từng rất ngưỡng mộ tài năng của ông. Tôi đã từng xin ông dạy tôi vẽ, nhưng ông luôn từ chối
ốn dạy tôi. Tất cả sự kiên nhẫn và tâm huyết của ông, ông
ò mò và có phần lấy lòng, hỏi tiếp: "Vậy ạ? Thế còn bà n
à Lan, một người giúp việc quê mùa tò mò
chủ như báu vật vậy. Ngày nào cũng gọi điện hỏi han. Thỉnh thoảng còn tự tay nấu đồ ăn mang sang ch
gười bị bắt cóc, sống trong cô nhi viện, không biết cha mẹ mình là ai, là tôi. Người b
ng Bích Hà mới là người đá
của họ, tôi chưa bao
g. "Trên phòng ngủ của cô chủ cậu chủ, có cả một bức tường dán
g trọng trong phòng ngủ. Chúng tôi chưa bao giờ có những bức ảnh chụp chung đời thường,
của mình. Tôi lau dọn phòng khách, nhà bếp, rồi lên các phòng trên
ng nói: "Cô chủ và cậu chủ về rồi. Cô làm nhanh rồi tìm
nhà kho, khép hờ cán
xuống xe, mở cửa cho Ứng Bích Hà và Bảo Duy. Anh ta bế bổng cậu bé
" Ứng Bích Hà nũng nịu. "Em còn tưở
g Thành Trung hôn lên trán cô ta. "C
ống ghế sofa. Tôi nấp sau cánh
nh Trung. "Bao giờ anh mới ly hôn với chị ta? Em
nắm chặt củ
thời gian nữa đi. Bây giờ chưa phải lúc. Bích An vẫn còn giá trị lợi
bật khóc. "Mỗi ngày nhìn thấy anh phải ở
sẽ nhanh thôi. Anh chỉ yêu mình em và con thôi. Còn với
hiệm? L
thương, tin tưởng suốt năm năm, hóa ra lại là một kẻ cặn bã, tính toán đến mức đáng sợ. Anh
ghê
âm. Tôi phải ghi lại tất cả những lời nói này.
ận hé cửa nhìn ra ngoài. Thấy không có ai, tôi mới định lặng lẽ rời
g Bíc
g đó từ bao giờ, ánh mắ
u tôi bị lệch đi, suýt nữa thì rơi xuống. Tôi hoảng
Bích Hà khóa chặt vào đôi
g đầy dò xét và có một sự run rẩy khó nhận ra.

GOOGLE PLAY