/0/95907/coverbig.jpg?v=85395a836feaf555a0c0c6483f259c89)
người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, có một người ch
phụ nữ khác. Người đó chính là đứa em gái nuôi mà cả nhà nói đã bị lưu đày vĩn
cô ta. Tình yêu anh ta dành cho tôi, sự bù đắp anh ta mang lại, t
n đi sắp tới. Họ định bỏ thuốc vào đồ ăn của tôi, để tôi ma
nơi từng tràn ngập yêu thương, giờ chỉ còn lại một đ
g, và trong bữa tiệc sinh nhật 5 tuổi của đứa trẻ đó, tôi đã gửi cho họ một
ươ
ích A
ó một gia đình khác. Và người phụ nữ đó, không ai khác, chí
oại công trình kiến trúc tâm huyết của tôi, suýt nữa gây ra thảm kịch chết người bị phơi bày, cả nhà đã vây qu
xin lỗi con. Là chúng ta đã không dạy dỗ Bích
h mắt đầy đau đớn và hối hận. "Bích An, anh thề, anh sẽ đòi lại công bằ
viện, luôn khao khát một mái ấm gia đình, đã giao hết tất cả bằng chứng
ọi liên lạc, vĩnh viễn không được quay về. Họ nói rằng đây là sự trừng phạt thích
vào tình yêu thương mà họ dành cho tôi. Tôi kết hôn với Hoàng
hốn tình cảm mà tôi phải chịu đựng. Cha mẹ cũng yêu thương tôi hết mực, biến tôi thành nàng công chúa đượ
ến hô
ộn. Ly cà phê trên bàn đã nguội ngắt, nhưng tôi không để tâm. Ánh mắt tôi dán chặt vào c
. Anh không mặc bộ vest công sở nghiêm túc như thường lệ, mà là một chiếc áo phông đơn giản, quần jeans thoải mái.
y trong tay, là
, trông yếu đuối và mong manh như một đoá hoa tường vi trong gió. G
Bích
ột nơi nào đó xa xôi, giờ đây đang đứng trước mặt tô
a hàng đồ chơi ra, sà vào lòng Hoàng Thành Trung,
ơ
ai tôi ù đi, không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào xung quanh. Thế giới của tôi, cái thế giớ
bên cạnh, mỉm cười dịu dàng, đưa tay vuốt tóc con trai. Trông họ thật giốn
àn kịch. Một màn kịch được dựng lên bởi chính những người tôi yêu thư
ôi hằng ao ước, thực ch
con rối, một kẻ ngốc bị
với Hoàng Thành Trung, giọng nói trong trẻo n
hị ta có nghi
y lại dùng một giọng điệu cưng chiều mà tôi chưa bao giờ đượ
a. "Nhỡ một ngày chị ta phát hiện ra thì sao? Chị
t hôn với cô ấy chính là để chuộc tội cho em, để giám sát cô ấy. Chỉ cần c
tội? G
i trước mắt tôi đảo lộn, vỡ vụn. Hóa ra, tình yêu anh ta dành cho tôi, sự bù đắp anh
iả. Tình thân
à một trò lừa
bình phong che chắn cho tội lỗi của họ? Hay ch
sợ bao trùm lấy tôi. Trái tim tôi, nơi đã từng tràn ngập yêu thư
h hàng hiệu mà tuần trước tôi vừa nói tôi rất thích. Anh mua cho cậu bé một con robot khổng lồ. Anh ki
một người cha thực thụ. Một dáng vẻ
giờ, nhưng là sau khi đã dành thời gian cho gia đình thật sự của mình. Anh luôn tặng tôi những món quà đắt tiền, nhưng là n
biến thành một sự l
hông còn, vậy thì tôi níu kéo n
ại khoảnh khắc hạnh phúc của họ. Từng bức ảnh, từng nụ cười, từng cử c
, điện thoại
g Thành
cố gắng đè nén cơn run rẩy
ôi bình tĩnh m
ề nhà đây," giọng anh ta vẫn dịu dàng và ấm áp như
i đối tác nhưng họ có việc đột xuất nê
mưa rồi đấy. Anh vừa họp xong, giờ về nga
ình và con riêng đi mua sắm, vậy mà lại
ng. Người đàn ông này, người đã chung chăn gố
đáp, giọng lạnh như
, dường như cảm nhận được sự khá
uyện gì không vui à?" Anh t
ng đầy mỉa mai. "Không có gì. Chỉ là em v
dừng bước, quay đầu nhìn quanh như đang tìm kiếm điề
n gì vậy?" Giọng anh
ỡi dao cứa vào sự giả tạo của anh ta. "Họ trông hạnh phúc lắm. Ng
Tôi có thể tưởng tượng ra vẻ mặt ho
đang ở đâu?"
n thay đổi giọng điệu, trở nên dịu dàng như thường lệ. "Chắc là em
lời. Tôi không muốn nghe thêm bất kỳ lời
Hà rồi nhanh chóng rời đi. Anh ta lái xe về phía
ta khuất dần, trong lòng
sao? Sợ tôi phát
n r
úc rồi. Nhưng không phải theo các
t ngạt của thành phố. Nhưng nó không thể gột rửa được sự dơ bẩn trong trái tim những co
ây thơ khao khát tình yêu, đã chết
lại một Ứng Bích An q
hu thập tất cả bằng chứng, vạch trần bộ mặt giả tạo c
cho bản thân, bắt đ
à chìm đắm trong sự hối h
ã đậu sẵn trong sân. Anh ta lao ra khỏi xe ngay
lo quá." Anh ta ôm chầm lấy
lên trong cổ họng. Tôi cứng người l
ôi, vội buông ra, nhìn tôi chăm chú. "Em sao vậ
ưa tay lên trán tôi. Tôi
ao. Chỉ hơi
g rồi nhanh chóng che giấu. "Em ăn gì chưa? A
ời lấy lòng. Nụ cười đó, giờ đây
hẳng vào nhà. "Em không muố
i rối hiện rõ trên mặt. Đây là lần đầu tiên tôi từ c
rồi. Mọi sự dịu dàng, quan tâm của anh ta
n lên bàn. "Bích An, rốt cuộc là có chuyện gì? Em
ta. Đôi mắt mà tôi đã từng yêu say
ọi tên anh ta, giọng bình
Nhưng bây giờ, tôi muốn nghe lại câu trả lời c
nh chóng lấy lại vẻ mặt dịu dàng. A
nh yêu em. Sao
bước, giữ khoả
ai đó đã nói gì với em không?" An
hẽo. Một nụ cười không hề có chú
tại s
chút nhàm chán." Tôi ngắt lời anh ta. "Năm năm rồi, chúng
m phản ứng của anh ta. Quả nhiên, đồng

GOOGLE PLAY