i hai vạch, ngày hạnh phúc nhấ
một người phụ nữ có thai khác đi khám ở bệnh viện. Người phụ
đưa cô ta về nhà, đuổi tôi ra khỏi phòng n
Đỉnh điểm của sự tàn nhẫn, họ đã cưỡng ép tôi phá t
ã đứng nhìn mẹ ruột của anh ta giết chết con của c
uyệt vọng bấm một dãy số
on, Ái Hà đ
Bắc, sẽ khiến nhà họ Trình phải tr
ươ
Ái H
ba năm hôn nhân của tôi, cũng là ngày tôi nhìn thấy chồng mình, Tr
g trong khoảnh khắc đó, thế giới
. Bác sĩ nói đó là con của chúng tôi. Tôi đã hạnh phúc đến mức muốn bay ngay đến công ty của Trình Cảnh để
an trọng của anh lạ
lấy eo cô ta, ánh mắt dịu dàng mà tôi chưa từng thấy trong suốt ba năm qua. Họ trông giống như một cặp vợ chồ
àn tay vô hình bóp nghẹt,
vệ. Cô ta mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được nhà họ Trình nhận nuôi. Trình Cảnh lu
đến mức đưa đi khám thai, và ánh mắt lại
ẽ ra phải thuộc về tôi. Lẽ ra phả
ôi muốn lao đến đó, xé toạc bộ mặt giả tạo của bọ
Sao em l
Cảnh, bà Trình. Bà ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn về phía Trìn
lặng chết chóc. Trình Cảnh dường như cả
rên gương mặt lạnh lùng của anh, thứ cảm xúc mà tôi hiếm khi thấy. Anh ta vội
ưng đọng. Tôi không nói gì, chỉ im lặng nhìn anh. Nỗi đau
ười vợ toàn thời gian, chăm sóc gia đình anh, đối mặt với sự khắt khe của mẹ chồng. Tôi đã nghĩ r
con này sẽ là sợi d
hật nự
hư giẫm lên những mảnh vỡ của trái tim mì
căng như dây đàn. Lưu Hương nép sau lư
Tôi hỏi, giọng nói của tôi bình tĩnh một
hẳm của anh ta nhìn tôi đầy phức
Giải thích rằng em gái nuôi của anh có thai, và
há
ùng hết sức lực của mình. Má của Trình
ng quanh đều sững s
đánh anh. Anh ta đứng im, khuôn mặt cứ
ẹ chồng tôi hét lên, vội vàng c
nhìn chằm chằm vào Trình Cản
thíc
ếu ớt như sắp khóc. "Chị Ái Hà, chị đừng trách anh Cảnh.
như một quả bom nổ
nhìn Trình Cảnh, cố gắng tìm ki
nh chỉ
mưa. Hóa ra không phải tôi đa nghi, không phải t
Anh ta gạt mẹ mình ra, bước tới định ôm tôi. "Ái H
cái chạm của anh ta
Tôi hét lên, giọng nó
h gầm lên, giữ chặt lấy vai
h ta thừa nhận rồi sao? Anh ta thừa nhận mình đ
Cô ta nói thêm vào, giọng đầy khiêu khích: "Chị Ái Hà, em biết chị khó chấp nhận, nhưng em và anh Cản
với cô ta. "Cô không có t
h kéo tay tôi, giọng anh ta có chú
mò và thương hại đang đổ dồn về phía mình. Tô
nhà để nghe anh giải thích chuyện gì? Giải thích xem an
nhìn tôi, trong mắt anh ta có sự đ
Hương lại, nói với tôi m
trách nhiệm
i đàn ông này. Chịu trách nhiệm? Vậy còn tôi thì sao? Còn đứa
giọng run rẩy. "Còn con
huyện của Lưu Hương rất phức tạp. Gia đình cô ấy không phải người tốt, họ muốn ép cô ấy phá thai. Anh chỉ có
m cha
Một chủ tịch tập đoàn lớn như Trình Cảnh, quyền lực che trời ở mi
i tôi là
nh như băng. "Anh nghĩ tôi sẽ t
đấy. Gia đình em thực sự rất đáng sợ. Nếu không có an
ng thương của cô ta
hút chân thành trong mắt anh. Nhưng tấ
," tôi hít một hơi thật sâu. "An
Sự do dự của anh ta đã là
i hoàn toàn
ay người, không muốn nhìn th
u vậy?" Trình Cả
h viện, lên xe và phóng đi. Nước mắt làm mờ
, tôi quyết đ
ần nữa. Một người cha n
n một bữa thật ngon, uống một chai rượu thật đắt.
i những món cay nhất, những món
đang rất đắc ý. C
ông để cô ta đư
Tôi mặc kệ. Anh ta gọi hết cuộc này đ
ở nhà hàng, khuôn mặt đầy lo l
g có thai, sao lại uống rượu?" Anh
thai thì sao? Tôi không muốn nó nữa. Con của
Cảnh tái mét.
." Tôi nói từng chữ rõ ràng
rồi giận dữ nắm
dá
Anh dám có con với người khác, tại sa
người. Trình Cảnh kéo tôi ra khỏi nhà hàng. Anh ta
h ta đã đẩy tôi vào phò
anh! Đến khi nào em ng