n Nhi
ủa Sài Gòn chưa bao giờ trong lành đến thế. Cảm giác chiến thắng vẫn còn đó, nhưng xen lẫn với nó l
tôi, vừa là một bí mật nặng trĩu. Tôi vừa tự do, vừa sợ hãi.
lạnh lẽo đó. Tôi lái xe đến xưởng vẽ của mìn
áy tính, dự định bắt đầu tìm kiếm một cuộc sống mới. Và rồi, một email xuấ
HƯƠNG TRÌNH LƯU TRÚ SÁNG
u tháng trước, vào một đêm cô đơn khi Hoàng Anh lại đi công tác, và tôi đã nghĩ rằng mình
tôi nhất trí lựa chọn... Những tác phẩm của cô thể hiện một sự nhạy cảm sâu sắc và một kỹ thuật bậc thầy... Chúng tôi tin rằng
tuần nữa. Họ yêu cầu tôi xác n
một sự trùng hợp
õ câu trả lời. "Tôi xin trâ
y một chiều đến Đà Lạt. Một luồng năng lượng mới
hùng carton. Mọi thứ khác - những chiếc túi xách hàng hiệu tôi chưa bao giờ dùng, những bộ váy dạ hội lấp lánh, những món trang sức đắt tiền mà Hoàng Anh mu
ần này còn dữ dội hơn. Tôi đổ mồ hôi lạnh, v
éo dài, tôi tự nhủ. Hoặ
mình. Nhưng rồi, khi đang dọn dẹp phòng tắm,
nh củ
. Hơn một
hể tôi, hoàn toàn khác với cơn buồn nôn thể chất lúc
điên, tìm đến hiệu thuốc gần nhất. Bàn tay tôi run
ìn vào mắt người dược sĩ. Tôi chạy về xưởng vẽ, khóa chặt cửa
m theo hướng dẫn với nh
que thử lên
p
loạn xạ trong lồng ngực. Tôi cầu nguyện. Tôi cầu nguyện với bất cứ vị thần nào đang lắng nghe
ian kế
một hơi thật sâu,
vạ
ng rõ nét, khôn
ng
ống, va vào thành bồn tắm lạnh lẽo. Que t
Không
là một hành động máy móc, lạnh lẽo, sau một cuộc cãi vã khác về việc anh lại hủy hẹn. Anh làm điều đó như một nghĩa vụ, còn tôi thì chấp
ủa đêm lạnh lẽo đó đa
. Một đứa trẻ
của tôi là biến mất, bắt đầu lại, tự
thể để a
ời là con người. Anh ta xem mọi thứ là tài sản. Một đứa trẻ sẽ là một người thừa kế. Một thứ khác để a
đây đã nhân lên gấp bội, trở thành
bảo vệ
một quyết tâm mới. Kế hoạch của tôi khôn
hạy trốn cho bả
hạy trốn cho c