hánh T
ải kết thúc, Vũ Phi Hải
t vui, pha lẫn chút men say. "Em đã x
hạc xập xình và tiếng người cư
y
i ký vào đơn ly hôn, một tiếng sau, anh ta lại có thể t
à một ngày trọng đại, chúng ta phải ăn mừng một chút chứ
hành phố. Một bữa ăn ở đó có thể bằng cả tháng
hải đắn đo suy nghĩ rất nhiều. Nhưng bây
đáp lại một
biệt chính thức với cuộc hôn nhân này,
nhẹ nhàng. Khi Vũ Phi Hải đến, anh ta nhìn tôi
Anh ta khen ngợi, rồi đư
ột bước, tránh đi sự
át, nhưng anh ta nhanh chóng che giấu đi, tỏ ra n
tuyệt về kế hoạch tương lai của Hải Thịnh, về việc làm thế nào để thâu tóm dự á
nghe, thỉnh thoảng nh
cũng nhận ra sự khác thường của tôi. "Uống với anh
hẽo và xa cách. Tôi nâng ly rượu
Hải. Chúc mừng anh đã đạ
cuối cùng cũng đã tho
cay nồng chảy qua cổ họng, nóng rát, nhưng l
p Khánh Thy tôi
tạp. Anh ta đặt ly rượu xuống, lấy từ tron
nhượng cho em. Coi như là một chút bù đắp cho
ần của H
ố này sẽ là một tài sản khổng lồ, đủ để tôi
ên. Nhưng bây giờ, nhìn những con số trên g
à sự hy sinh của tôi, có thể
ông. Anh ta nhìn màn hình, sắc mặt hơi thay đổ
?... Em đang ở đâu?... Được, đư
đã cố gắng hạ thấp, vẫn
áy. "Thy, anh có việc gấp phải đi ngay. Em cứ ở lại ăn đi
chí không đợi tôi trả
h cửa, để lại tôi một mình với bà
t lúc, rồi cũng
he thấy giọng nói nũng nịu của một người p
n muộn vậy? Người
của Tôn T
ức có thể làm tan chảy bất cứ trái tim nào. "Vừa rồi anh
c quan
g mắt anh ta, tôi chỉ là
ôn Tuyết Oanh nói. "Anh xem em gọi món này
gọi, món gì an
ghé mắt nhìn và
ta thì đang âu yếm vuốt ve mái tóc cô ta. Trên bàn, bày la liệ
p nấm truffle đen, tô
hững món tô
ng không, đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Hoặc có lẽ, anh ta chỉ đơn giản là g
kia của anh, bao giờ mới ly hôn
m tôi t
a đã ký vào đơn ly hôn rồi. Chỉ cần dự án Vịnh Thiên Đường xo
ừa dối cô ta suốt
n
Toàn thân như bị một
phải một năm,
ẫn ngu ngốc tin vào những lời hứa hẹn của anh ta, vẫn ngày đêm lo l
đá lớn đè nặng, không thể thở nổi. Đầu óc tô
va vào chiếc xe đẩy thức ăn của nh
ng xo
g mảnh vỡ sắc nhọn cứa vào chân tôi, máu tươi lập t
ã thu hút sự chú
t mở. Vũ Phi Hải và T
u, ánh mắt Vũ Phi Hải thoáng lên một tia hoảng hốt.
tay anh ta lại, nũng nịu hỏi: "Hải, cô ta
ại nhìn Tôn Tuyết Oanh đang tỏ vẻ ngây thơ b
ôn Tuyết Oanh, dịu dàng dỗ dành. "Chắc là khách hàng nào đó bất
hông
ư ba nhát dao chí mạng, đ
chồng, cuối cùng, trong mắt anh
ớc vào phòng, cánh cửa đóng lại mộ
soát mà tuôn rơi, hòa lẫn vớ
n nữa trong mắt người khác. Mỗi một cử động đều kéo theo cơn đau nhói từ vết th
ại sau lưng những ánh mắt
t này, anh và tôi, chí
-