ến trúc sư, cùng Vũ Phi Hải gây dựng nên
n, nói rằng đó chỉ là một vở kịch để anh ta có thể danh chính n
a năm, chịu đựng những trận đòn roi và sự sỉ
giữa tôi và người tình, anh
chọn
hoàn toàn giết chết trái tim tôi. Mười năm yêu thư
lóc. Tôi bình tĩnh bấm một dãy số đã lâu khô
ất cả những gì anh nợ tôi, tôi sẽ b
ươ
hánh T
bảy Vũ Phi Hải ép tô
bảy
khắc sâu vào trái tim tôi, mỗi một lầ
y, tôi đã khóc lóc, van xin, thậm chí quỳ xuống ní
thời, đưa đi rửa ruột. Tôi tỉnh lại trong bệnh viện, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng như băng của
Tôi đã nghĩ, nếu nhảy xuống từ đây, có lẽ mọi đau khổ sẽ kết thúc. Nhưng rồi tôi lại không đủ can
, là lần t
trắng mực đen trước mặt. Chữ ký của Vũ Phi Hải đã nằm ngay n
gào thét, cũng không có ý định
rời lan tỏa từ tận cùng tâm hồn, khiến mí mắ
Hải vẫn trầm ấm và đầy mê hoặc như ngày nào, nhưng đối với tôi lúc
điên, lại làm ra chuyện gì đó
ng phiu ôm lấy thân hình cao lớn, hoàn hảo. Gương mặt anh ta vẫn đẹp trai nh
"Doanh nhân trẻ xuất sắc nhất năm" . Vũ Phi Hải, với tư cách là người sáng l
người dẫn chương trìn
cà vạt, bước lên sân khấu với nụ cười tự tin và rạng rỡ. Anh ta nhận lấ
hề rời khỏi tôi, anh ta đang nhìn chằm chằm vào cây bút tr
án khu nghỉ dưỡng ở Vịnh Thiên Đường là một miếng mồi béo bở, không chỉ có Hải Thịnh mà còn rất nhiều đối thủ khác đang nhòm
ủa cả chủ tịch Tôn. Chỉ cần chúng ta có được dự án này, Hải Thịnh sẽ trở thành đế
ững lời h
ã nghe đến thuộc lòng
về nhà, nói rằng phải đi công tác với Tôn Tuyết Oanh. Mỗi khi báo chí đăng ảnh hai người họ tình
đã hết lần này đến lần k
y, tôi không
giọng nói của chính mìn
a đã chuẩn bị sẵn một kịch bản dài để thuyết phục, để đối phó với sự
Khóe miệng anh ta nhếch lên một nụ cười thỏa mã
i gì, chỉ cầ
h lẽo chạm v
, tôi viết xuống cái t
ỡ vụn của tôi lúc này. Mỗi một nét chữ viết ra, dư
i n
năm hy sinh, mười năm yê
hỉ đổi lại được một tờ g
thấy toàn thân như bị rút cạn sức lực. Cây
i sẽ đổi ý. Anh ta cẩn thận xem lại chữ ký một lần nữa, xác nhận khôn
goan nhé." Anh ta đứng dậy, thậm chí không
ại một mình tôi trong căn b
ofa, cơ thể mềm nhũn như
Phi Hải đang ở phần c
ấp lánh nhìn về một hướng nào đó dưới sân khấu. "Là một người con gái đã luôn ở bên cạnh, động viên và cho tôi sức mạnh vô tận
mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ rực, xinh đẹp và kiêu hãnh như một nàng công ch
òa trong tiếng re
gười ta gọi là "tổ ấm" của chúng tô
em? Anh
n tôi
ước mơ lớn nhất của đời mình, để ở lại cùng an
t tờ rơi ngoài đường, đến làm gia sư ban đêm, chỉ để có tiền cho anh ta tra
hấp, cùng anh ta ăn những bữa mì tôm qua ngày, cùng anh ta th
i, còn mình thì chịu ướt sũng. Đứng trước cửa phòng đăng ký, anh ta nắm chặt tay tôi, trịnh trọng nói: "Khánh Thy, cảm ơn em đã đồng ý lấy một thằng
ra lời thề đó, bây giờ lại đang đứng trên đỉnh ca
"cả đời" , cũng ch
ắt nóng hổi lăn
h l
bấm vào một dãy số quen thuộc
, một giọng nói phụ nữ chững chạc n
giờ này lại
ng thể kìm nén được nữa, nước mắt cứ thế tuôn rơi
… cháu muốn r
một chút do dự, vô cùng dứt khoát. "Cháu muốn đi đâu,
nữ quyền lực và có tiếng nói. Sau khi ba mẹ tôi qua đời tr
t rằng bà không thể nhìn thấy.
vé máy bay sớm nhất cho cháu. Đợi cháu qua
t dòng nước ấm, từ từ xoa dịu
ại, tôi lau
chơi này, tôi
ôi, tôi sẽ bắt anh phải
-