Tải ứng dụng
Lịch sử đọc

Chương 2

Số từ:1494    |    Phát hành vào:17/10/2025

yên Li

lát, sau đó là tiếng thở dài nhẹ nh

gái. Cuối cùng co

hòng thủ mà tôi cố gắng dựng lên trong bảy năm qua sụp đổ. Nư

i, giọng ông nghẹn ngào. "Cha sẽ c

ía chiếc giường nhỏ nơi con trai tôi đa

iếng cha tôi hít một hơi thật sâu. "Cháu củ

inh Đăng. Thằng bé s

a tộc Mạc cuối cùng cũng có người nối dõi! Duyên Linh, con và chá

n tỏa khắp cơ thể. Tôi không còn đơn độc nữa. Tôi có gia

Trong giấc ngủ, thằng bé khẽ lẩm bẩm: "Ba.

Minh Đăng là ngày kia. Tôi đã hứa với c

muốn thằng bé có một lời từ biệt cuối cùng, để nó hiểu rằn

hiện. Sáng sớm hôm sau, khi trời còn chưa

ha tôi. Đó là người củ

nhỏ đến nhà chính." Người giúp việc nói với

chưa bao giờ ưa tôi. Ngay từ ngày đầu tiên Huy Hà đưa

có bầy đàn, làm sao xứng với con trai t

n gọi thằng bé là "đứa con hoang", một sự sỉ nhục

ời lạ mặt thì có chút sợ hãi, nhưng khi nghe nói đến nhà chính, đôi mắt nó lạ

ất vọng, chỉ có thể gật

ộ gia tộc Bành đã có mặt, và ở vị trí trung tâm, bên cạnh Huy Hà, là Khổng Gia Uyên đ

nh Đăng, ánh mắt anh ta có

"Hôm nay, tôi triệu tập mọi người đến đây để thông báo một tin v

ười thừa kế hợp pháp duy nhất của gia tộc Bành. Huy Hà và Gia U

ai quan tâm đến sự tồn tại của tôi và Minh Đăng. Chú

hẹ nhàng đặt tay lên bụng Gia Uyên, khuôn mặt tràn ngập niềm vui

, đã hoàn toàn phủ nhận

tay tôi. "Họ nói gì vậy mẹ? Con..

cả đại sảnh đang ồn ào bỗng chốc im bặ

đứa con hoang thì có tư cách gì mà lên tiếng ở đây?

không thể thừa nhận

trẻ này sẽ được nhận nuôi như một đứa trẻ mồ côi trong bầy. Còn

ay Minh Đăng. Tôi nhớ lại, chính bà ta là người đã khuyên Gia Uyên nên sin

i!" Minh Đăng bật khóc nứ

ộng. Anh ta định bước tới, như

nh ta chọn ở lại bên cạnh Gia Uyên, im

m tôi đ

Minh Đăng," tôi nói, giọng nói lạnh như băng,

tròng. "Minh Đăng, nghe mẹ nói. Từ nay về sau,

ắng đọc được điều gì đó trong mắt tôi, nhưng tất cả những gì anh ta thấy

ng bé không hiểu tại sao mọ

chặn đường chúng tôi. "Cô có thể đi, như

, được làm từ chiếc răng sói đầu tiên của anh ta khi trưởng thành. Anh ta đã nó

đây không chỉ để sỉ nhục, mà còn đ

ột câu cuối cùng. "Đây

tôi. "Duyên Linh, đó chỉ l

Lời thề của anh, tình yêu của anh

ắng. Tôi dứt khoát tháo chiếc v

điệu đầy mỉa mai. "Hy vọng nó

iếc vòng, khuôn mặt

à sữn

ế Minh Đăng lên, quay người và b

Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY