của Hà
i là một sự khiêu khích. Đó là một
t thứ vũ khí tối thượng, một bằng chứng không thể chối cãi về sự gi
lại căn biệt
ng tôi phải làm. Tôi nhớ lại người bảo vệ già ở
ó thông tin của ông. Tôi gọi cho ông, nói rằng tôi làm rơi một vật kỷ niệm quan trọng ở gần
c trong biệt thự, một người phụ nữ trung niên tên là cô Ba. Ông nói cô B
ôi nói với cô rằng tôi là một nhà báo đang điều tra về lối sống của giới siêu giàu
ôi trà trộn vào đội ngũ nhân viên
c mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, che gần hết khuôn mặt.
hính trên tầng hai," người quản gia nó
. Phòng của Tuấ
sự may mắn
en thuộc xộc vào mũi. Đó là loại nước hoa mà Tuấn Ngọc đã tặng
t số đang chạy những hình ảnh của họ. Và trên tường, một bức
húng tôi, nhưng mọi thứ đều được thay thế bằng hình ảnh
n thuộc. Là phong cách của tôi. Cha tôi, Hà Kim Sơn, một ông trùm bất động sản, chắc chắn đã tham gia vào việc xây
dâng lên tr
giúp cô Ba dọn dẹp phòng khách.
nhỉ? Cậu chủ vừa đẹp trai, cô chủ
ngoài thôi. Cậu Tuấn Ngọc cả tuần mới về một lần. Còn ông
thương cậu bé l
ng món đồ chơi đắt tiền nhất. Còn bà chủ tịch thì coi cô Vân Ly như con gái ruột, h
bặt, nhận ra mình
" Tôi cố gặng hỏi, dù
uyện của người giàu, mình
tôi, người luôn chê tôi trầm tính và không đủ khéo léo, lạ
lên. Tôi phải vịn vào
động cơ xe hơi va
ủ về! Cô Ba hốt hoảng. "Sao
ngừng đập. T
kho nhỏ dưới gầm cầu thang. "Cô trốn tạm ở đây đi.
ối ngột ngạt. Tôi có thể nghe thấy tiếng bướ
gọc. Em không muốn tiếp tục sống trong bóng tối n
iệc kỷ niệm thành công của tập đoàn vào tuần tới. Đó là cơ hội cuối cùng để anh lợi dụng
ại vang lên trong đầu tô
chặt chiếc điện thoại trong
hinh miệt, mọi âm mưu củ
đã c
Ba lén mở cửa cho tôi.
ra khỏi khu biệt thự. Khi tôi gần đế
g. Cô ta nheo mắt nhìn về phía tôi, mộ
ã nhìn
i, rảo bước nhanh h
ô ta có nghi ngờ t
phải là kết thúc. Nó