/0/95869/coverbig.jpg?v=20251107004504)
với Đoàn Gia Khiêm, tôi chính là ng
h ta trở về, tôi mới biết mình chỉ là mộ
. Chồng tôi, người đàn ông tôi hết mự
lệnh cho vệ sĩ ném tôi vào chuồng chó dữ, m
Hóa ra, tình yêu mà tôi từng trâ
ôi run rẩy bấm một dãy
i khàn đặc, "C
sẽ tự tay đòi lạ
ươ
àng L
với Đoàn Gia Khiêm, tôi chính là ng
mới biết, ngay từ đầu, tô
à vợ của tổng giám đốc Đoàn Gia Khiêm, tôi vốn không cần phải làm vậy, như
nỗ lực, đứng ng
đã cho tôi một c
nghe thấy tiếng cãi vã kịch liệt
gì? Anh kết hôn với con nh
nữ sắc bén,
vô thức bước tới, qua khe hở đó, tôi nhìn thấy một người phụ nữ
i trúc mã của Khiêm, cũng là tiểu thư độc nhất của nh
nước ngoài du học, sa
ng, em s
iệu có chút bất lực. Anh muốn đỡ
Đoàn Gia Khiêm, anh nói đi
uýt chút nữa rơi xuống đất. Cô ta túm lấy cổ
tại sao lại kết hôn với một con nhỏ nhà quê có khuôn m
bị một bàn tay
y t
yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, nói đôi mắt tôi t
ì tôi có một khuôn mặt
biết tôi đang đứng ở đó. "Một đứa con gái nghèo hèn, làm sao có thể so sánh với Vòng Chúc
ỉ có em mới được phép gọi tên cúng cơm của anh, chỉ có em mới
òng Chúc Dung như những
ô ta nói, đề
uôn lạnh lùng từ chối. Anh chưa bao giờ cho phép tôi gọi tên thâ
ùng, mà là sự dịu dàng của a
t n
ên, cô ta vớ lấy chiếc gạt tàn
t tàn pha lê nặng trịch sượt qua má tô
Dung,
nh động. Anh giữ lấy Vòng Chúc D
nó? Anh dá
ta rút một con dao gọt hoa quả từ trong túi x
hậ
iêm, máu tươi lập tức ứa ra, nhuộm
lao vào, nhưng lại bị ánh mắt
anh chỉ chứa đựng hình ảnh của Vòng Chúc Dun
hả
như một bản án tử hình, tuyên b
anh yê
luôn
biến thành một tình yêu mãnh liệt bị dồn nén. Anh nhìn cô ta, ánh mắt chứa
lên những tiến
úng là chỉ là th
ứ tưởng lấy được ch
i dao vô hình, cứa vào lòng tự
en thuộc của kỳ kinh nguyệt ập đến, nhưng nó ch
bổng Vòng Chúc Dung đang khóc nức nở lên. Anh lướt qua tôi như lướt
ới của tô
oại tôi rung lên. Là
ải ra ngoài, em tự về tr
nực
ạo này, còn tệ hơ
n này đến lần khác, nhưng đầu dây bên
khi chân tôi tê dại. Nước mắt không thể kiểm s
ĩ, mặc chiếc áo sơ mi trắng, nụ cười rạng rỡ hơn cả ánh nắng m
gia thế, anh đã chống lại cả gia đình, từ
nước mắt, nghĩ rằng mình đã g
cả chỉ là
h thích Vòng Chúc Dung, để cô ta gh
cuối, chỉ là một con
à". Mọi đồ vật trong nhà, từ chiếc ghế sofa đến bộ ấm trà, đều do chín
hành lang tầng hai. Đó là thư phòng của K
muốn tuân theo qu
hóa dự phòng trong ngăn k
ạc
ững gì hiện ra trước
là thư phòng, mà là
òn là một cô bé tết tóc hai bím, đến khi trở thành một thiếu nữ xinh
được khóa kỹ. Bên cạnh đó là vô số nhữn
nh nhạt với tôi, lại một mình ngồi trong căn phòng này, ngắm
lên trong lòng tôi. Tôi muốn đập phá, mu
iện thoại reo
anh vẫn dịu dàng như thường lệ, n
ố gắng giữ cho giọ
nghỉ sớm đi." A
ại, "Đêm nay anh có về
lúc. Tôi gần như có thể ng
em, Dung Dung uống say, anh
khẩy, "Đoàn Gia Khiêm, Vò
lặng k
hấy một tiếng rên rỉ khe khẽ của phụ n
... đừ
tút...
ị ngắt một c
ối cùng trong đầu
ng, vơ lấy mọi thứ trên bàn ném xuống đất. Tiếng
hoại bao lâu, cho đến khi k
khô, chỉ còn lại sự
hiêm, Vòng
ời, tôi nhất định
i, bấm một dãy số quen th
B
c nhiên vừa vui mừng: "Lan à, con g
i khàn đặc, "C
n cho bố nghe, không
một lúc lâu, sau đó là
yên tâm, bố sẽ đòi lại công bằng cho con! Con muốn nó
ắt lời ông, "Chuyện này, c
thơ của ngày xưa nữa. Món nợ này, t
-

GOOGLE PLAY