u Hươn
ả người tôi run lên. Tôi không cần n
Thơ
ưng, cô ta đã đắc tội với không ít người.
, cô ta níu chặt lấy tay áo Vòn
ằn
lên, cả khán phòng l
Nhâm Thơ Thơ để trấn an, rồi a
điệu bình thản nhưng đầy uy hiếp
ao, khiến tất cả mọi ánh mắt sắc
ôi." Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta, giọng nói kiên quyết. "Anh
thở. Mọi người đưa mắt nhìn nhau,
tôi, một câu hỏi đầy hiểm độc: "Người trong ảnh là thiếu
không chỉ làm tôi chết lặng mà còn khiến tất cả mọi n
hông thể nào nhận
a, thiếu gia đã lên
hiền lành, ai ngờ sau lư
hư những mũi kim tẩm độc, đâm thẳng vào
bác, nhưng Vòng Minh Cảnh đã nắm lấy c
thể bị hủy hoại." Anh ta lạnh lùng nói khi chúng tôi
Anh định dùng danh dự của tôi để bảo vệ
ai dám bàn tán gì đâu." Anh
hể kìm được nữa. "Sự trong sạch là thứ quan trọng nhấ
u, ánh mắt lạnh như băng. "Vì Thơ Thơ, tô
ên độc, xuyên thủng trái tim tôi
g lòng anh ta chỉ có Nhâm Thơ Thơ. Anh ta
trắng nhiều đêm để đan cho anh ta,
âm cầu xin ở ngôi chùa linh thiêng nhất,
a chưa bao giờ thực
không y
o giờ y
ên từ đáy lòng. Tôi bật cười, một
mặc cho nước mắt là
n sống trong lo sợ. Cô ta sợ những tấm
n về chuyện đó không? Cô ta nũng
. Không ai dám nói gì nữa đâu." An
nhói, không nói một lời, q
u Hư
gọi t

GOOGLE PLAY