m Phươ
ức giận. Chiếc hộp nhạc đó là sinh mạng của
, ôm chặt chiếc hộp nhạc vào lòng. "Không trả!
" Tôi bước tới, cố gắng
i. Và rồi, "choang" một tiếng, chiếc hộp
ững mảnh gỗ vỡ vụn trên sàn nhà, tai ù đi. T
thể cứa vào tay, run rẩy nhặt từng mảnh gỗ lên
A
ã ngửa ra sau, đầu đập vào cạ
t Anh và Qua Hồng Khô
tới ôm lấy con trai. "Con có sao khô
mách. "Là... là cô ấy đẩy con! Cô
vậy, Việt Anh. Lam Phương nó về nhà, không nói không rằng đã g
i nhìn những mảnh vỡ trên sàn.
kiểu gì vậy? Đã nói bao nhiêu lần là không
g, trông vô cùng đáng thương. "Em xin
trai lên, v
cạnh, cố gắng an ủi. "Lam Phương, đừng buồn nữa. Chỉ là một chiếc
chiếc hộp n
a, nước mắt giàn giụa. "Anh có biết đó là g
lẽ anh ta không ngờ chiếc hộp
ho người tìm thợ giỏi nhất để
hững thứ đã vỡ rồi thì không bao giờ có thể lành l
i làm gì?" Anh ta bắ
xin lỗi em," tôi n
Lam Phương, em đừng trẻ con như vậy được không? Em
ệt Anh, anh gọi nó là 'một đứa trẻ' ng
Anh ta né tránh ánh mắt của tôi.
i lặp lại, cảm
mẹ nó gặp tai nạn qua đời, anh thấy nó đáng
Phan Việt Anh, anh dám thề rằng nó không ph
im lặng của anh t
vậy?" Anh ta bắt đầu đóng vai người bị hại. "Anh
con lại có thể nói những lời làm tổn thương nó chứ? Thằng bé Kiệt Kiệt là do vợ chồng ta ma
ọ diễn kịch trước mặt mì
thu dọn những mảnh vỡ của chiếc hộp nhạc
oi như anh nhận nuôi nó, cho nó một danh phận. Em là vợ anh, là bà chủ của cái nhà này, s
g ánh mắt lạnh lùng. "Món quà
theo hộp mảnh vỡ,
. Tôi sẽ rời khỏi nơi này
gồi dán lại từng mảnh vỡ của chiếc hộp nhạc. Tôi biết n
ồng Khôi bước vào phò
ối như thường ngày. Thay vào đó là
hương, chị

GOOGLE PLAY