m Phươ
ưng cơn sốt không hề thuyên giảm. Cả người tôi nó
nh viện. Cô bạn thân của tôi, Mai,
cho cậu mãi không được, chạy đến nhà thì thấy cậu nằm bất tỉnh t
u đâu? Cậu ốm nặng thế này
hạt. "Anh
ợ ốm sắp chết còn bận
Tôi chỉ mệt mỏi nhắm mắt lạ
gì vậy? Đang yên đang
ôi mở mắt ra, nhìn thẳng vào Mai
về đứa con riêng, về sự phản bội của Phan Việt Anh và cả
oại người như vậy chứ?" Mai ôm lấy tôi, g
mình cũng là an ủi cô ấy. "Không s
hơi khó thở. Tôi muốn ra ngoài hít thở chút không khí trong lành. Tôi lết tấ
bệnh khác, tôi bỗng nghe th
tôi ra nông nỗi này. Tôi s
của Qua H
nấp sau bức t
au này còn phải lấy vợ sinh con, mặt mũi thế này thì ai thèm lấy?" Hồng Khôi khóc lóc thảm thiết. "
an Việt Anh đang ôm Hồng
ải trả giá đắt." Giọng anh ta lạnh lùng, đầy sát khí. "Anh cũng sẽ sắp xếp cho K
đẫm lệ lên nhìn anh ta. "Nhưng còn chị L
ý," Phan Việt Anh nói, giọng quả
m. "Nhưng... em sợ chị ấy sẽ kh
Khôi. Một nụ hôn sâu và mãnh liệt. Tôi đứng chết trân tại
dậy, anh ta sẽ trở nên thô bạo và mất kiểm soát.
đang làm điều đó
, Hồng Khôi bỗng đ
em có t
ừng lại. Anh ta nhìn Hồng Khôi, ánh mắ
nhí. "Em định sẽ đi bỏ. Em không muốn làm khó
điệu đầy vẻ cam
yết. "Đây là con của anh, em không được phép bỏ nó.
h nổi lên trên thái dương. Anh ta đang cố gắng kìm né
y?" Hồng Kh
dốc, "Anh không muốn l
nh. "Rầm" một tiếng, bức tường xi măng nứt ra mộ
i hét lê
ủa chúng ta," Phan Việt Anh nói
ê
ìm nén của anh ta, sự tự hành hạ của anh ta, không chỉ dành cho một mình
Cơn đau thể xác do sốt cao cũng
a. Tôi quay người, nhanh chóng
ường, cuộn tròn người lại. Tôi cảm
tạm nhà Mai. Tôi nói dối Phan Việt Anh rằng tôi về nhà
hà đó lần cuối cùng, để lấy đơn ly h
i đã nghe thấy tiếng trẻ con k
ệt đang ngồi trên ghế sofa,
hạc bằng gỗ mà mẹ ruột đã để lại ch
ôi đỏ

GOOGLE PLAY