Bích
ừng chữ một, như những mũi kim vô hình đâm vào trái tim đã rỉ máu của tôi
ọng điệu vừa nũng nịu vừa lo lắng: "Nhưng e
tin và tàn nhẫn. Anh ta lấy từ trong t
Sẽ không có ch
chuyền kim cương lấp lánh, ở giữa là mặt dây ch
t buổi đấu giá từ thiện. Anh sẽ công khai đấu giá sợi dây
to đầy hạnh phúc. Cô ta không thể ngờ Tuấn Kiệt lại
ệt…
đeo sợi dây chuyền lên cổ cô ta, rồ
lên môi anh. Một nụ hôn sâu và nóng bỏng, phô diễ
giác buồn nôn khó tả. Tôi vịn chặt vào
huyền kim
nhớ
à một món đồ xa
ệt đã đưa cho tôi. Anh ta nói đó là vật đính ước của chúng tôi. Anh ta nói rằ
i vợ duy nhất. Dù sau này có chuyện gì xảy ra, em hãy g
g vẳng bên tai, ấm áp và chân
dùng chính tín vật đó để cầ
h yêu của tôi, trong mắt a
giác như có một bàn tay vô hình siết ch
Diêm Tuấn Kiệt, cũ
uấn Kiệt và Bạc Duyên Dá
n là tin nhắn của anh ta, với n
không về ăn cơm được. Em ăn
đã không còn sức để diễ
ạ xối xả như trút nước, như muốn gột rửa
như một kẻ mất hồn. Mưa táp vào mặt, lạnh buốt,
, bánh xe nghiến trên vũng nước
khuôn mặt của Diêm Tuấn Kiệt và Bạc Duyên Dáng bên t
nước mưa, mặn chát. Tiếng khóc bị tiếng mưa
ho ba năm ngu
yêu chân thà
g mà tôi còn chưa kịp cảm
a con của Diêm Tuấn Kiệt, kẻ
i xử với tôi như vậy?" T
Sự quan tâm của anh ta là gi
m, gọi tên những người thân yêu đã khuất. Tôi
, đi về phía nghĩa trang ngoại ô thà
quất vào người. Tôi ở đó, kể cho ba mẹ nghe
đó suốt
h cóng và ê ẩm. Điện thoại có hơn hai mươi cu
em đi đ
rả lời tin nh
? Anh xin lỗi, về nhà đi
òn gì để giải
trọ. Cánh cửa vừa mở, Tuấn Ki
êm qua? Em có biết an
nh ta, như nhìn một người xa lạ. Mùi nước hoa đắt tiền trên ng
uộn, anh ta cũng sẽ lo lắng như vậy. Anh ta sẽ ôm tô
òn là Tuấn Kiệt của ngày xưa nữa. Hoặc có lẽ,

GOOGLE PLAY