của Lý
i chúc mừng, tôi
ìn chằm chằm vào ảnh đại diện của anh một lú
, nhưng đối với tôi, nó mang ý ngh
một bóng người. Mẹ tôi đã đi du lịch cùng bạn bè. Hứa Minh Trọng và "vị h
àn tay đan vào nhau, trên ngón áp út của cả hai đều là nhẫn đính hôn. Kèm theo dòng chữ: "C
m xúc. Tôi chỉ cảm thấy mộ
Tôi vốn không định đi, nhưng rồi lại nghĩ, đây có lẽ là lần cuối
đến," t
hông gặp anh ấy. Nhớ hồi trước, lần nào lớp mình có hoạt động gì, anh ấy cũ
người anh trai hoàn hảo trong mắt tất cả mọi người. Chỉ có tôi biế
. Cô bé bảy tuổi rụt rè, sợ hãi, nấp sau lưng mẹ. Hứa Minh Trọng, cậu bé mười hai
với tôi, có lẽ tôi đã không lún sâu vào tình yêu này đến vậy. Nếu ngay từ
đời không c
ệt để. Chiếc thùng carton chứa đầy kỷ ni
i vừa mở cửa chính, định mang nó ra thùng rác c
nhưng niềm hạnh phúc vẫn
h Trọng hỏi, ánh mắt anh rơi
tôi trả l
p." Anh tiến lại gần, đ
t bước. Tôi không muốn anh chạm vào nó.
iêng. Vài món đồ bên trong rơi ra ngoài. Một cuốn sách cũ,
tôi còn nhỏ, nói rằng nó sẽ mang lại m
sao giấy lên. Anh nhìn nó một lúc, r
y thứ linh tinh này." Giọng anh thản nhiên, như
như bị ai đ
. Hoặc anh nhận ra,
minh một điều: những gì tôi trân t
Tuần sau bắt đầu nghỉ hè rồi, anh đã đăng ký cho em m
cuộc đời tôi, mà không hề biết rằng, t
vãi, cho vào thùng. Rồi tôi mang cả chiếc thùng, bao gồm
hía sau: "Anh xem, em đã nói rồi mà. Trinh Nữ cần phải
l
đây. Tôi đang tự mình
u tiên, tôi không còn cảm thấy tự ti hay đau
n anh nữa, H
ở thành ngôi sao ma