ng để đuổi Thiều Khánh Phương đi,
ai mươi năm của tôi, khôi phục trí nhớ, anh ta đã nhố
n cứu mạng" của mình. Cuối cùng, tôi chọn cách tự k
ng sinh, quay trở lại thời điểm t
thành cho họ rồi rời đi, bắt đầu
ủa kiếp này, tại
a nhìn tôi, ánh mắt lạnh lùng giống hệ
ên, cứng rắn và ra lệnh, "Từ hôm
ươ
ân Quy
ng để đuổi Thiều Khánh Phương đi,
nhân cứu mạng", tình yêu đích thực của đời anh. Anh ta nhốt tôi trong căn hầm rượu tối tăm, lạnh lẽo, ngày ngày hành hạ tôi cả
hính căn phòng tân hôn của chúng tôi, dùng cái chết đ
ền. Mọi thứ quen thuộc đến đau lòng. Tôi đã trọng sinh, quay trở lại thời đ
ng can thiệp vào mối quan hệ của họ. Tôi sẽ tác thành cho Nghiêm Hoà
i, bắt đầu một cuộc s
ủa mình, tự nhủ lòng phải thật bình tĩnh. Nhưng tiếng độn
ta đ
ớn của anh vẫn tỏa ra khí chất vương giả như thường lệ. Nhưng hô
u Khánh
iếp này, tại s
mắt lạnh lùng không một chút hơi ấm, giống hệt như á
ên, cứng rắn và ra lệnh, "Từ hôm
giác sợ hãi quen thuộc từ kiếp trước lại ùa về, n
trong vụ tai nạn ở Đà
là sau khi anh ta "khôi phục trí nhớ". Kiếp này, an
con thỏ nhỏ yếu đuối, đôi mắt to tròn ngấn nước nhìn tô
cơn buồn nôn dâng
Mùi hương bạc hà quen thuộc trên người anh xộc vào mũi, khiến ký ức về những trận
ác lùi lại
nói có chút không vui. Bàn tay to lớ
phản xạ, lùi thêm vài b
hông trung. Anh ta nhìn tôi, ánh mắt ph
mặt của cô ấy." Giọng anh ta dịu đi một chút,
giọng nói. Kiếp này, tôi sẽ không đối đầu với anh ta. Tôi
ượ
ếng mình trả lời
h chóng của tôi. Anh ta nhìn tôi chằm chằm, như
lặng. "Bảo dì Lan dọn dẹp phòng
lời. "Hãy để cô
iều Khánh Phương đề
g, rất đẹp. Em nghĩ cô Thiều sẽ thích." Tôi cố
ày, chỉ là bước đầu tiên trong
ìn tôi, ánh mắt đầy d
một chút do dự. "Em sẽ chu
không muốn nhìn thấy vẻ mặt đắc thắng của Thiều Khánh Phương,
i mềm nhũn, trượt dài xuống sàn. Nước mắt k
người đàn ông nà
g tôi từng là câu chuyện cổ tích mà mọi người ngưỡng mộ. Anh ta đã từng cưng chiều tôi đến tận
gại chi một số tiền khổng lồ để đưa tôi đến nơi có thể ngắm mưa sao băng đẹp nhất thế
ay đổi sau vụ tai nạn xe
a mất
t ba tháng ròng rã, tôi không ngủ một giấc trọn vẹn, gầy rộc đi tr
ười phụ nữ tên là Thiều Khánh Phương. Cô ta nói r
t tấm séc năm tỷ, yêu cầu cô ta rời xa Hoài Phong. Tôi ngây thơ nghĩ rằng chỉ c
nhận tiền
ủa chúng tôi trôi qua trong bình lặng, dù anh không nhớ tôi là ai, nhưng
ều Khánh Phươn
ô ta nhớ anh, rằng cô ta
Phong "khôi p
gọi tôi là kẻ độc ác, là người phụ nữ
uyên, cô th
? Khánh Phương là ân nhân cứu
nh như những nhát
h một món đồ chơi không hơn không kém. Anh ta đưa Khánh Phương về biệt thự, để
đã không thể ch
ác đau đớn từ những ký ức kiếp trước vẫn còn
sách. Đây sẽ là nơi t
ưng anh ta vẫn chọn cách làm tổn thương tôi. Điều đó chỉ chứng
cũng không cầ
ại, tìm số của
giọng tô
Giọng nói ấm áp của cậu truyền qua điện tho
muốn sang P
ng một lúc. "Hoài Pho
u không muốn ở đây nữa, cậ
khóc. Cậu sẽ sắp xếp mọi t
sớm cà
đoàn mà cha mẹ để lại cho tôi, tôi cũng sẽ không cần nữa. Căn biệt thự này,
cho Thiều Khánh Phương. Từ nay về sau,
i dấu vết của anh
ng ta, đến lúc p