yết Vân
h chóng leo lên hot search. Nhưng điều trớ trêu là, nhờ vào làn
ghệ thuật, và vai diễn của t
ảnh quay thân mật. Anh ta không thích. Anh ta nói, tôi là c
ời. Bây giờ
y." Tôi nói với
ắt lo lắng. "Tuyết Vân, e
i cắt lời cô ấy, "E
bão trên mạng. Có người chê bai tôi hết thời, phải dùng đến cách này
ông qu
ề căn biệt thự của Trần Trung Túc một chuyến cuối
n ngang cảm xúc. Mọi ngóc ngách trong căn phò
i. Chiếc giường nơi tôi đã từng ôm gối khóc thút thít vì bị
êu anh ta đến
đánh mất cả
Sách vở, quần áo, đồ dùng cá nhân… tấ
lbum ảnh cũ. Bên trong là những bức ảnh chụp từ k
Trung Túc. Còn anh ta, lúc đó mới là một thiếu niên, nhưng đã ra
ng là cả thế
i, cho nó vào thùng cù
p xong, tôi gọ
i sơn lại căn phòng này, đổi
i ngạc nhiên.
mỉm cười, "Cháu không muốn để lại bấ
ông phải. Tôi chỉ là không muốn, sau này khi anh ta đưa Liêu Tường Vi v
là một con gấu bông cũ kỹ mà anh ta đã
đầu tiên anh
, điện thoại reo lên. Là bà
thế nào? Mẹ nghe nói con
đã quan tâm." Tôi cố gắng giữ ch
không? Con đừng sợ, có mẹ ở
Nhưng chuyện giữa tôi và Trần Tru
ấy vẫn đối xử với con
g muốn b
ời lại thì giật mình khi thấy Tr
thấy cuộc nói
tôi?" Anh ta hỏi, giọn
đầu, "Bà gọi đi
ói gì với
. Chỉ là vài chu
m, ánh mắt sắc bén như m
em đang nghĩ gì." Anh ta nhếch mép, "Đừng cố
lớn. Anh ta nghĩ tôi
đó." Tôi bình tĩnh đáp lạ
ải thích thêm. An
nh, "Tôi đã liên lạc với
ời. Sau khi bà Trần ra nước ngoài định
ổi, nhưng rồi lại nhanh c
ên lầu đi xuống. Cô ta khoác tay
ng nói chuyện gì vậy? Sắp đến giờ ăn t
với ánh mắt đ
có việc bận rồi. Ha
những món mà Liêu Tường Vi thích, tro
không muốn ở lại thêm
đoàn phim. Công việc bận rộn khiến tôi không còn
viên trẻ tên là Hứa Vĩ. Cậu ta là một người rất chu
o một buổi tối. Đó là một cảnh quay
a Vĩ nhanh chóng nhập vai. Cậu ta ôm l
cậu ta, tron
ừ từ tiến l
ôi sắp chạm vào nhau, mộ
ngác nhìn về phí
ờ. Anh ta đứng dưới màn mưa, toàn thân ướt sũng, tay
yết Vân,
lại mang một sức mạnh khiến