Tuấn
n. Lương Diễm Quỳnh đang ngồi bên cửa sổ, thản nhiên đưa tay lên ngắm bộ móng đỏ rực của
rang điểm của cô ấy, tạo ra một tiếng "cạch" khô khốc. "Em biết Ng
lạ và lạnh lẽo. Đó không phải là ánh mắt yêu thương, n
ài. Tôi có quyền làm bất cứ điều gì
giận vô cớ bùng lên. "Và Nghi Xuân là khách, là em dâu của anh, là người đang ma
p nhận cho cô ta bước vào căn nhà này, chiếm lấy phòng làm việc của tôi. Anh còn
nắm lấy cổ tay cô ấy. "Diễm Quỳnh, đừng nói năng hồ đồ. Anh làm tất
ến tôi ngạc nhiên. "Vậy trách nhiệm của anh với tôi thì sao? Trách nh
nh người vợ dịu dàng, ngoan ngoãn ngày nào, nhưng
có thể mua cho em. Túi xách, trang sức, bất cứ t
ưa bao giờ phải dỗ dành ai như vậy. Nhưng D
u và sự tôn trọng có thể dùng tiền để mua được
ại, hít một
ta ly h
hật nhẹ nhàng, nhưng lại giống như một ti
ói cá
ta ly hôn đi.
n? Em nghĩ hôn nhân là trò đùa của trẻ con sa
nh có thể thay đổi được anh. Nhưng tôi đã sai. Anh không yêu tôi. Anh cưới tôi chỉ vì gia thế của
Xuân từ phòng bên cạnh lại vọ
ài... em kh
phía cô ấy. Tôi không còn tâm trí
Tôi bỏ lại một câu rồi vội và
ên giường, mặt mày tái
Tôi ngồi xuống bên
của em. Em không nên làm phiền anh chị. Chắc chị Quỳnh giận em lắm. Hay l
a khóc, trông vô
đang mang thai, một mình về quê sao đư
ngụm nhỏ. Sự yếu đuối và lệ thuộc của cô ấy khiến lòng t
khác, không còn là bộ váy ngủ lụa mềm mại mà là một chiếc v
n chăm sóc Nghi Xuân, khoé môi
ùng cứu mỹ nhân' v
ôi đứng dậy, gi
đừng... là lỗi của em. Chị Quỳnh, em xin lỗi, là
Người cô cần xin lỗi là chồng cô ở dưới suối vàng kia kìa. Không biết k
t gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi. Sao cô ấ
rắng bệch như tờ giấy, cả
hóc nức nở, tiếng khóc ai oán, đau khổ. "Em biết em c
ên lao ra khỏi phòng,
, vội vàng đuổi theo. Lỡ cô ta ngh
ại chỗ, khoanh tay nhìn t
a sẽ không bao giờ nhảy xuống đâu. Cô ta
cô ấy. Tôi chỉ kịp bắt lấy Nghi Xuân
guy hiểm lắm không?" Tôi gi
ể em đi đi... Em không muốn làm người thứ ba...
n trong tôi lại bùng lên. Tôi quay đầu
Em đã đẩy một người phụ nữ đang mang thai
thấy sắc mặt Diễm Quỳnh thoáng tái đi, nhưng
i Xuân đang rúc trong lòng t
Tài, anh thật
ào nữa, xoay người bước thẳng ra cửa. Tiếng giày cao gót
ể lại tôi và một mớ hỗn

GOOGLE PLAY