/0/95827/coverbig.jpg?v=925c7efcbc0a0f6156739de17af11299)
hồng tôi, Khương Tuấn Tài, đưa người em dâu
ng gian sống, mà còn trộm đi sợi dây ch
bênh vực cô ta. Trong lúc giằn
ho tôi một cái tát trời gián
ôm ấp cô ta vào lòng, đã hoàn t
y, rút điện thoại ra
Đập hết tất cả, không
ươ
iễm Quỳ
ọ góa bụa của mình về sống trong căn biệt thự tân hôn của chúng tôi,
i, cắt ngang sự im lặng nặng nề trong
ói với con chưa? Chuy
nói vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh: "Dạ
ệm. Giờ Nghi Xuân bụng mang dạ chửa, một thân một mình, chúng ta không thể bỏ mặc nó
ng. Hiểu
Nghiên, qua đời trong một tai nạn lao động tại công trường của công ty nhà họ Khương. Tuấn T
g tội lỗi đó, anh mu
g thương. Nhưng đưa cô ấy về đây sống... có ổ
không hài lòng. "Nhà rộng như vậy, thêm một người thì
g gian riêng của chúng tôi. Một không gian mà tôi đã dùng ba năm để c
Tài sẽ đón nó về. Con chuẩn bị một phòng cho nó đ
g cho tôi cơ hộ
ọn, tiền là do bố tôi cho. Tuấn Tài chưa từng quan tâm. Anh chỉ cần một nơi để về sau những giờ làm việ
c nuông chiều từ nhỏ, đã yêu anh đến mù
ơng Tuấn Tài đưa
rên vai, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đôi mắt to tròn ngấn nước. Một vẻ ngoài
n lí nhí cất tiếng, đôi mắt
giọng nói anh dịu dàng đến mức tôi
ng đứng ngoài
đang nâng niu một báu vật dễ vỡ. Ánh m
giống như m
à đọc sách của mình, đã được dọn dẹp sạch sẽ. Sách của tôi bị
ên. "Oa, phòng đẹp quá. Cảm ơn anh
húng tôi, nhưng ánh mắt c
sống của tôi bắ
. Là Nghi Xuân. Cô ta chỉ quấn một chiếc khăn tắm q
ư hết nước nóng rồi. Em có thể dùng
bước ra. Ánh mắt anh lướt qua thân hình lấp ló sau
ọi thợ đến sửa." Giọ
vừa cảm kích vừa có chút ngượn
i sữa tắm hoa hồng quen thuộc của tôi nhanh chóng bị thay
Tuấn Tài nằm bên cạnh, nhưng lưng anh quay về phía tô
tiếng gõ cửa. Lần này, tiế
n như ngay lập tức.
, hai tay ôm bụng. "Anh Tuấn Tài...
hóc nấc lên, cả
không chút do dự kéo cô ta vào lòng, vỗ về tấm lưng
phụ nữ khác trong chính căn phòng ngủ của chúng tôi. Anh dỗ dành cô ta bằng n
yêu của tôi, dường như đa
y Tuấn Tài và Nghi Xuân ngồi ở bàn ăn.
t rút à?" Tuấn Tài h
ngủ không ngon." Nghi
xoa bó
Nghi Xuân. Anh cẩn thận nâng bàn chân sưng phù của cô
mặt giãn ra. Cô ta liếc mắt nhìn tôi, một ánh nh
iết mình không thể ch
lầu, lấy điện thoại
ọng tôi
ha tôi, chủ tịch của một tập đoàn lớn, người luôn yêu
n muốn
iọng cha tôi trở nên đanh thép và lạnh
chỉ kể lại mọi chuyện một cách bình tĩnh, từ việc Nghi Xuân chuyển đến
không thể chịu sự sỉ nhục này. Con cứ làm nhữ
luồng sức mạnh chưa từng
ếu đuối, nhẫn nhịn
từ nhỏ, thẳng thắn và không bao giờ chấp nh
ộp sơn móng tay. Tôi chọn mà
khắp phòng. Đây là mùi mà Tuấn Tài gh
tôi không còn
móng tay một. Ánh nắng chiếu vào, làm bộ
g qua phòng. Cô ta dừng lại, đ
khó chịu vậy? Em là bà bầu,
ô ta, khóe môi khẽ nhếch
àm gì thì làm. Nếu em không chịu đ
ôi lại phản ứng như vậy. Vẻ yếu đuối, đáng
có ý đó. Em chỉ
Nhất là đừng lảng vảng trước cửa phòng của n
tôi vừa bắt nạt cô ta thậm tệ. Cô ta quay người, chạy v
ta đang diễ
i nam chính của vở
phòng tôi bị đẩy mạnh ra. Khương Tuấn Tài đứng
là lọ sơn mó

GOOGLE PLAY