ghi Du
ẻ đạo nhái bị cả xã hội phỉ nhổ. Những lời chửi rủa, những bình luận ác ý tràn
àu đen dừng trước cửa nhà tôi. Vệ sĩ của nhà họ Cái bước ra, cung k
của Cái Q
thể từ chối, tôi
y nga, tráng lệ như mọi khi, nhưng
gồi trên ghế sofa, tay trong tay với Kha Ngọc Trang, cười nói vui vẻ. Bà ta thậm chí còn tự tay bó
mặt bà ta tắt ngấm. Bà ta liếc t
n rồ
đầu, khô
huyện. Tuần sau, cô hãy cùng Quyền Linh mở một cuộc họp báo, nói với mọi người rằng tất cả
u lên, không thể
vào Kha Ngọc Trang, người đang nép và
ông cho phép phản đối. "Cô phải làm v
ên. "Bà muốn tôi nhận một t
mạnh tay xuống bàn. "
a lập tức bước lên, giữ chặt hai
chằm, ánh mắt lạnh lẽo. "Năm đó, nếu không phải Quyền Linh nằng nặc đòi cưới cô,
ột ngụm trà, rồi nói ti
nhìn thấy tiềm năng của nó. Bản hợp đồng sáp nhập đó, là do chính tay tôi soạn. Chỉ cần cô đơn
như những nhát búa
ây mới l
ỡng. Bố mẹ tôi đã hy sinh cả sự nghiệp của họ để đổi lấy hạnh phúc cho tôi, nhưng
ác tội lỗi đan xen, k
làm một con dâu tốt. Nhà họ Cái chúng tôi không bạc đãi cô đâu. Sau này, Ngọc Trang sin
ư lông hồng, nhưng lại có sức sát thương
Cái Quyền L
con về gấp có
lại nhìn mẹ mình, dường
Hoa nói. "Mẹ đang dạy dỗ lại vợ c
có chút không hài lòng. "Chuyện của con v
của tập đoàn à? Quyền Linh, con đừng quên, ai mới là người đưa con lên vị trí này
phản kháng yếu ớt của
gọc Trang, mẹ đưa con đi ăn yến sào bồi bổ. Đừng để nhữ
, không thèm nh
ộng lớn, chỉ còn lạ
ới, ngồi xuốn
ó chút mệt mỏi. "Anh giấu em chuyện hợp đồn
hiều, hay là sợ tôi sẽ khôn
ặng, coi nh
còn đường lui rồi," anh ta nói,
tin, như thể chắc chắn rằ
anh ta khiến
, nhìn sâu vào đôi mắt mà
này? Anh của ngày xưa đâu rồi? Người đã từng hứa
nay anh vẫn luôn như vậy, chỉ là t
u tôi, hay yêu công t
tình yêu, hay vì một
i như những mũi dao
ầm lại. "Đủ rồi, Nghi
Tôi hét lên. "Sự thật là anh là một kẻ hèn nhát, một kẻ d
hạn. "Nếu em không muốn bố mẹ em phải chịu khổ thì tốt
y tới tôi sẽ đưa Ngọc Trang đi nghỉ dưỡng để
ay lưng bỏ đi, kh
ng khách lạnh lẽo, cảm giác
, tình yêu, danh dự
dồn vào
uyệt vọng nhất, một ý nghĩ điên
g không thể thoát
để Thục Nghi
Cái. Ánh mắt tôi không còn sự yếu đuối hay đau
hàng kim khí, mua
xe đến xưởng t
a tôi, nơi chứa đựng tất cả nhữ
ẽ trở thành mồ chôn