của Bùi
tươm, mặc một bộ váy thanh lịch và bước xuống nhà. Bùi Nhật Hạ, dù c
ôi đã nghe thấy tiếng hát
o Bảo
ơ thể. Bộ váy ngắn đến mức gần như không che được gì, để lộ đôi chân dài thon thả. Cô
vội vàng kéo vạt váy xuống,
ị Hạ, chào
tôi đáp lại, giọ
ó muốn ăn cùng không?" Cô ta tỏ ra nhiệt tình
ịnh soạn theo phong cách phương Tây,
ây là nhà bếp của tôi, kh
câu nói của tôi. Anh ta không hề nhìn tôi, chỉ lạnh l
i tôi như
nhân. "Em xin lỗi chị Hạ. Em không có
ô ta lại c
hông thể chịu đựng nổi việc phải hít thở chung
nh gọi với theo, nhưng
ẳng đến văn p
i luật sư Trần, người đã phục
ương án phân chia tài sản chi tiết. Tôi muốn lấy lại tất cả
ông cảm. "Cô Hạ, cô yên tâm. Tôi sẽ đ
tục reo. Là Lục Phú Thịnh. Anh ta gọi
ạ, nghe
a cần nó
ang ở
ả lời. Tôi t
đó. Tôi không muốn về, nhưng đây vẫn là nhà của
ủa chúng tôi. Căn phòng mà tô
rước mắt khiến
ây hỗn loạn. Chăn gối xộc xệch. Trên sàn nhà, vương
Thịnh cũng bị vứt lu
g nước hoa rẻ tiềnผสม lẫn với mùi mồ hôi và
ềm nhũn, phải vịn vào tư
lên, giọng nói khản đặc
người chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Thấy tôi
. Sao em l
chỉ tay vào chiếc giư
..." Anh ta ấp úng, ánh mắt né tránh. "
chỉ mặc một chiếc áo sơ mi của Lục Phú Thịnh, rộng thùng
muốn giúp anh Thịnh tìm một bộ quần áo
như được cứu rỗi. "Đấy, em thấy chưa? Chỉ l
tôi bùng lên
? Hay là hai người định giải thích rằng việc lăn lộ
n khiến mặt anh ta đỏ bừng. "Em thay đổi rồi! Em không còn
từng dịu dàng, từng ngoan ngoãn, từng đặt anh
i đó. Bùi Nhật Hạ thực sự là một cô gái mạnh m
ong túi xách ra một tập tài
đơn
vào mặt Lục
Giọng tôi
ào dòng chữ "ĐƠN XIN LY HÔN"
em nói
Hạ. Đừng đùa nữa." Anh t
i nói. "Ký đi, Lục Phú
nát tờ đơn ly hôn và ném x
run rẩy. "Chị Hạ, anh Thịnh... có phải là lỗi
g nên quay về,
.." Cô ta
sau lưng, che chắn cho cô ta. "Em đừng bắt
mươi tuổi biết cách lên giư
y càng lớn, dường như cả căn
ục Phú Thịnh, Lục lão g
t đầy áy náy. "Hạ à, là lỗ
a Bảo Anh đã cứu mạng ông trong một vụ hỏa hoạn
òng. "Nhưng con có thể tha thứ cho nó lần này được không? Ch
cúi đầu. "Nhật Hạ, anh sai rồi.
đáng kính đang cầu xin m
Lục Phú Thịnh đối với tôi vô cùng ân cần, chu đáo. Anh ta tự tay n
ng. Tôi đã nghĩ đến vi
tôi đang ở trong phòng làm
ộ. Theo sau anh ta là Đèo Bảo Anh, quần áo
đất, khóc lóc thảm t
có thể làm thế với em
nhìn tôi bằng
ng ngờ em lại là loại

GOOGLE PLAY