của Bùi
g ồn ào bỗng chốc im phăng phắc. Mọi
y lập tức lao tới. Anh ta đẩy tôi ra một cách thô bạ
i à!" Anh ta gầm lên, đô
là kẻ thù, không phải ngườ
hẳng. Tôi lau nhẹ bàn tay vừa tát cô ta vào chiếc khăn
người, tôi bước tới, dứt khoát tháo s
huyền lên cao, giọng nói rõ ràng và đanh thép,
uộc. Tôi thấy cô trợ lý của mình, người đã luô
Tôi nói lớn, giọng đầy mỉa mai. "Để ă
ợi dây chuyền vào cổ
g. Sợi dây chuyền ruby "Trái tim đ
ỉm cười rạng rỡ với các vị khách. "Bữa tiệc đ
n ném lại những ánh mắt tò mò và thương hại. Chẳng mấ
hẳng đến mức có
ũng lên tiếng, giọng nói kìm nén sự tức giận. "Em
tôi đã sống vì thể diện của anh ta, của Lục gia. Tôi đã bi
ữa tiệc kỷ niệm, để cô ta mặc đồ của vợ mình, đeo
u lầm!" Anh ta gắt lên. "Anh s
cãi nữa. Tôi mệt mỏi.
u, không muốn nhìn thấy bộ
dài, giọng nói có chút mềm mỏng hơn. "Hạ, đừng
n nợ ân tình lớn, rằng anh ta chỉ coi cô như em gái. Anh
ời cần được "dạy dỗ" vì đã không đủ rộng lượ
cô ta cách làm một kẻ thứ ba sao cho kín đáo hơn? Hay dạy
h tay xuống bàn cà phê bằng kính, tạo ra một
Lại là
Tôi đã khóc không phải vì buồn
nhìn thẳng vào mắt anh ta. "Anh, người luôn tự hào về hai mươi q
đảm bảo vệ sinh, nhưng anh lại
thể không cần thiết, nhưng an
bước với phụ nữ, nhưng anh
uyết định, nhưng anh lại đưa cô ta về nhà
ắc mặt Lục Phú Thịnh từ xanh mét chuyển sang trắng bệch, rồi
không gian với anh ta nữa
òng cho khách ở tầng dưới. T
quản gia ở đầu dây b
i chằm chằm, ánh mắt
tĩnh lại đi." Giọn
Anh ta chỉ đứng đó, nhìn t
ệc đóng sầm lại. Anh
sàn, cuối cùng không thể kìm nén được nữa, bật khóc n
ân, hóa ra chỉ

GOOGLE PLAY