m Đan
y ngay. Tôi đến một khách sạn nhỏ, đặt một phòng. Tôi
. Thành phố về đêm thật hoa lệ, nhưng tron
hi bế Bạch Ngọc Lam. Anh ta dịu dàng lau nước mắt
không nhận được sự
tức hỏi han, lo lắng. Chỉ cần tôi bị đứt tay một vết nhỏ, an
quan tâm đó, đ
ực sự tồn tại, chỉ là
ắt ngang dòng suy nghĩ củ
t lúc, rồi c
" Giọng anh ta
không?" Tôi lạ
ng sao, đứa bé cũng không sao. Bác sĩ nói cô ấy
thì
iết em không cố ý. Có lẽ là do em không cẩn thận. Nhưn
là tôi đẩy cô ta. Anh ta gọi điện không
nực
Tôi không muốn
đâu? Anh
n, tôi tự
"Ngọc Lam nói cô ấy muốn ăn cháo cá do em nấu. Cô ấy nói
anh đi làm về mệt, tôi đều nấu một bát cháo cá nóng hổi c
ho người phụ nữ khác. Người phụ nữ đã
au đớn hơn cả một ngà
iúp việc của hai người," t
ần phải làm quá lên như vậy không? Cô ấy đang mang thai con của anh,
ố gắng kiềm chế cơn giận đa
Tôi s
ể cho anh ta có cơ h
Lần này, tôi không vào bằng cửa chính. Tô
ất máy móc. Tôi vo gạo, làm cá, nêm nếm gia vị... tất cả đều là nhữ
ông mang lên cho Bạch Ngọc Lam. Tôi đặt n
hai người mặc đồ đen chặn lại. H
ho mời bà đến bệnh
gì?" Tôi
biết. Mời bà đi
cho phép tôi từ chối. Tôi biết, n
iện, đến thẳng phòng
ng ở đó. Mẹ anh ta, bà Trang, vừa nhìn thấy tôi
ác! Mày dám hại
ến tôi lảo đảo, một bên
ang Trường An vội vàng
bỏ thuốc độc vào cháo để hại Ngọc Lam và đứa bé! May mà Ngọc Lam cẩn th
ộc? Tôi đã bỏ thuốc
trên giường, vẻ mặt tái nhợt, yếu ớt.
hét lên. "Tôi khôn
h mắt giận dữ như muốn thiêu đốt tôi. "Bác sĩ đã kiểm tra rồi, trong cháo có thàn
i, trong mắt anh ta là sự thất vọ
ã nghĩ em chỉ là nhất thời nóng giận, nhưn
cố gắng giải thích,
cần phải nói nhiều với nó nữa! Ng
y lại tiến đến, giữ
vọng nhìn về phía anh ta, người
t anh ta nhìn tôi lạnh lùng, xa lạ. Anh t
ỳ ở đó cho tôi! Khi nào nó nhận
không còn sức để phản kháng nữa. T
n thấy Bạch Ngọc Lam đang nằm trên giường, khóe
cả đều là
một kẻ tội đồ, để tống tôi ra khỏi gi
ương nhất, lại chính là ngườ

GOOGLE PLAY