inh Kh
ực ở đầu dây bên kia vẫn bình
o tôi một cuộc sống mới ở Đà Nẵng. Tôi muốn Phạm N
g suốt nhiều năm, thù hận đã ăn sâu vào máu. Việc có được cổ phần của Nhật Quang chẳng khác nào hổ mọc thêm c
đây là lựa
một bản thỏa thuận chuyển nh
thự mà tôi và Đăng đ
ta đ
Đăng lao đến ôm chầm lấy tôi, hơi thở anh ta
, như thể sợ chỉ cần nới lỏng một c
ừng rời khỏi anh. Thiếu em một g
gày. Đăng đã bỏ hết công việc, bay ra đó tìm tôi. Anh
ình yêu sâu đậm của anh ta. G
h hoạn này, anh
a ra, đặt tập tài liệu lên
"thỏa thuận hợp tác", liền không chút do dự
một dự án đầu tư mới của công ty. Anh ta luôn tin tưởng tôi vô đi
cả hai văn bản, nét c
c tôi. "Khuê, anh hứa, đây là lần cuối cùng. Sau n
i tôi cứng lại.
ẫn là con ngốc của
hẹ nhàng, nhưng trong lòng là
đã kết t
háo tổ yến. Anh ta dịu dàng đút cho tôi
chỉ thấy
inh Nguyệt bước vào, trên người cô ta mặc một
ánh tay có một vết xước nhỏ lên, rồi lấy điện thoại ra chụp lại vết sẹo dài trên lưng t
ị đẹp thật đấy. Em phải chụp
ạnh lùng nói. "Và
h nói gì đó thì bên ngoài van
hoa quả trên bàn rạch một đường thật sâu vào tay
ăm chị thôi mà... sao chị lại làm vậy với em?" Cô ta khó
hưng anh ta không hề nhìn tôi b
"Em không sao chứ? Con dao đ
t một cái, chỉ chăm chăm vào tôi. "Em đừng làm nhữn
?" Tôi hỏi, trong lò
không bao giờ tin lời ai khác ngoài
câu rồi gọi người đưa M
c sự đã thay đổi. Có lẽ anh ta đã
tôi
ngủ, một đám người mặc
i, bịt miệng tôi lại bằng m
họ, sự sợ hãi b
lần t