ao Lin
hành Đạt vẫn còn ngủ say bên cạnh, hơi th
của anh ta đặt tr
ết làm vậy là sai, là xâm phạm quyền riêng tư của ng
ng, một nhát dao cuối cùng để g
Tôi do dự một lúc, rồi r
gKhan
hoại m
một nhát thật mạnh. Mật khẩu c
ổng Khánh Vân. Ảnh cô ấy cười, ảnh cô ấy làm mặt giận, ảnh chụp lén từ xa, ảnh chụp cận mặt... Hà
cả những sở thích của Khánh Vân. Cô ấy thích ăn gì, thích màu
hi lại tâm trạng của anh ta mỗi khi
với anh cả. Nụ cười đó,
hìn mình một lần? Mình có
ả. Hận anh ta đ
âu chuyện cười. Hóa ra, tôi chỉ là một vai phụ mờ nhạt
o tin nhắn từ một nhóm ch
h đó thế nào rồi? Mày
Tao giả vờ quan tâm một chút là n
mà mày cũng đỉnh thật, hy sinh c
có thể làm bấ
im sắc nhọn, đâm sâu vào trá
nhưng trong đầu lại nghĩ đến người khác. Anh ta làm những hành đ
ghê tởm đến m
ém chiếc điện thoại xuống giường, lao r
đóng chặt cửa lại, cố g
còn
không cò
, hy vọng... tất cả đề
ột chiếc vali lớn. Tôi bắt
Đức Thắng và Trang Thành Đạt, tôi đều
Thành Đạt
huyền anh
tình tôi viết
uà nhỏ anh
u vứt bỏ không
tiếng cười nói vui vẻ ở dưới lầu.
mua cho anh chiếc cà v
cái gì anh
ười, một nụ cười dịu dàng mà tôi chưa bao giờ thấy. Anh ta
dọn dẹp, cô ta nhíu mày. "G
i: "Dọn dẹp một chút
ó cả những món quà anh ta từng tặng tôi. Sắc mặt anh ta t
đi ăn tối." Anh ta khoác vai Khán
vui vẻ đi
việc của mình. N
Thắng vừa mang về, Thành Đạt đột nhiên xuất hiệ
thật." Anh ta
"Đạt, em thích thì lấy hết đi. Đ
nhận lấy hộp bánh. Anh ta cố tình nhấn mạnh hai
gì đó vào tai anh ta. Tôi không nghe rõ, nhưng có thể đoán
c. "Chị dâu yên tâm. Anh cả chỉ yêu
hút, rồi rút từ trong
ết cho em. Em chưa bao giờ nh
viết cho Đức Thắng! Sao
xem, chỉ để chứng minh sự trong sạch của Đức T
ôi như bị
uốn giật lại n
ừn
đã quá
mở ra. Trang Đức Thắng đứng ở

GOOGLE PLAY