/0/95758/coverbig.jpg?v=ae59dab10ae57c33ebab89369c342fdd)
ời, chồng tôi đã tự ta
rằng tôi đã vu oan cho cô t
ột công trường bỏ hoang, để mặc bạn bè
àn nói, ánh mắt của em kh
ôi đã dùng chút sức lực cuối cùng bấm v
và hứa rằng: "Nếu có ai bắt nạt cậu, cứ
ươ
Nguyệ
ời, chồng tôi đã tự ta
c du dương của ngày hè. Con bé đang ngồi trên chiếc xích đu trong vườn, đôi chân nhỏ xinh đu
bay cao nào, th
cười rạng rỡ như ánh mặt t
hắc cuối cùng
ngào giả tạo trên môi. Cô ta mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, trông mong manh như
chè hạt sen long nhãn, t
m có mang chè đến
vàng nhảy xuống khỏi xích đu.
lỏi trong lòng. "Nhàn, em biết rõ A
biết chứ chị. Chè này là chè hạt sen, làm gì có đậu phộng đâu.
ộng nào. Có lẽ tôi đã quá đa nghi. Tôi thở dài, gật đ
khuôn mặt con bé đỏ bừng lên. Chiếc thìa rơi xuống đất kêu loảng xoảng. An
khó...
ới của tô
phản
lên, chạy như bay ra xe. "Thiê
g trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tôi đã th
i giây trôi qua là một nhát dao cứa vào tim. Cuối cùng, cánh cửa phòn
đã cố gắn
ôi thành từng mảnh vụn. Tôi ngã quỵ xuống sà
h ngắt của con gái. Ông Trương, cha chồng tôi, liếc nhìn tôi bằng ánh mắt k
ất động sản Trương gia, lao đến ôm lấy tôi. Nhưng vòng ta
t vào Trương Thanh Nhàn đang nép s
on tôi." Giọng tôi khàn đặc, m
ộng! Mày đã cố ý!" Tôi lao về phí
ên, cứu em! Chị dâu điên rồi! Em không biết gì cả! Chén chè đó... chén ch
nghiền nát đậu phộng ra thành bột,
ên, kéo tôi lại. "Thanh Nhàn đã bị
như phát điên, cào cấu vào lồng ngực anh ta. "Trương Quang Thiên, anh
ệt, anh tin em. Anh hứa với em, anh sẽ điều tra rõ
ngừng gào thét. Tôi gục đầu vào vai anh ta, nước mắt lã chã rơi. Tôi đã t
hông hồn, để mặc người khác sắp đặt mọi thứ. Đêm đó, khi tôi đang ngồi trong
nh tôi. Rồi đột nhiên, anh ta ra hiệu. Hai người vệ sĩ
. "Thiên, anh
lẽo như băng. Anh ta lấy từ trong túi áo
khi nhìn nó khiến nó sợ hãi. N
Anh nói gì vậy? Cô ta là kẻ giết
a lấp lánh dưới ánh đèn. "Em phải xin lỗi nó. Nhưng trước hết
on quái vật!" Tôi điên cuồng giãy giụa, nhưng sức lực của một
kim lại gần mắt tôi. Tôi có thể cảm nhận được đầu kim lạnh lẽo chạm vào mí mắt mình.
ôi bị nuốt chửn
, đau nhói, và bị khâu chặt lại. Tôi không thể nhìn thấy gì. Tôi bị ném và
xộc vào mũi. Đây là một công t
là cảm giác d
n. Rồi giọng nói dịu dàng của anh ta v
a rồi. Đừng khóc nữa, N
ủa Thanh Nhàn. "Nhưng... nhưng chị ấy sẽ
i có thể làm hại em."
chết lặng. Tình yêu, sự tin tưởn
hể nghe thấy tiếng cười cợt, tiếng xì xào bàn tán. Họ coi tô
tôn trọng' sao? Hơi nặng tay đấy,
a bao giờ nghe thấy trước đây. "Cô ta đáng
iếc mặt dây chuyền hình mặt trăng khuyết mà Lương Nhật Minh, người bạ
g bí mật. Nếu có ai bắt nạt cậu, cứ b
hiếc mặt dây chuyền lạnh lẽo. Ngón tay tôi run rẩy, mò
nó. Một lầ
có gì
n chìm tôi. Có lẽ nó đã hỏng. Có
để mất. Bàn tay tôi s
ng bóng tối, một lời cầu n
một lần nữa, dùng hết sức

GOOGLE PLAY