/0/95705/coverbig.jpg?v=621fc50277424713bd5fadd20d35613f)
g tôi, Châu Trọng Khang, xây dựng nên đế chế công nghệ của a
trao vị trí đó cho 'em gái nuôi' Bàn Thu Oanh, một
rằng tôi "tự nguyện rút lui"
gồi trên chiếc giường mà tôi chưa bao giờ được phép bước lên.
chết Thu Oanh
h, khiến danh dự của tôi bị hủy hoại. Chồng tôi không
ình yêu và sự tận tụy của tôi trong mắt anh ta lại kh
toàn nguội lạnh. Tôi đặt lên bàn một tờ đơn ly hôn đã ký sẵ
ươ
ủy Ngu
i ao ước cho một người khác ngay trước mặt toàn thể công ty. Người
định bổ nhiệm cô Bàn Thu Oanh vào vị
rong phòng họp, rõ ràng và dứt khoát, giốn
ốt ra lại giống như một nhát búa
đang đứng trên bục phát biểu. Anh ta mặc một bộ vest được cắt may hoàn hảo, dá
g có vẻ ngại ngùng và yếu đuối. Cô ta khẽ nói: "Anh Khang, em sợ mình không làm đ
m tốn, nhưng lại như một mũi dao
lâu rồi không còn được thấy. Anh ta nói: "Đừng lo, Thủy Nguyệt đã tự n
yện rú
tôi trố
thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng
nhiêu đêm để hoàn thành bản kế hoạch, đã từ bỏ cơ hội du học Pháp mà
ước mơ, chỉ để đứng sau lưng hỗ trợ anh ta, nhìn
ũng nói: "Anh Khang, vị trí Giám đốc Sáng tạo
Nguyệt, công ty có quy tắc của công ty. Anh kh
g b
ười l
Thu Oanh, người vừa mới tốt nghiệp, kinh nghiệm không có, chỉ d
ực tôi. Tôi cảm thấy lồng ngực mình đau nhói
hồn, bước đi lảo đảo ra khỏi tòa nhà công ty. Ánh nắng chói chang
. Khi tôi định thần lại, tôi đã đ
gặp gỡ giáo sư Giang Thơm, người thầy đã
chợt lóe lên
vẫn còn một co
vì Châu Trọng Khang. Bây giờ, có
lấy hết can đảm bước vào v
i ở đây?" Giáo sư Giang
c thi thiết kế danh giá mà cô từng nó
ếc nuối. Bà thở dài: "Em bé ngốc này, cuối cùng em cũng chịu nghĩ thô
hiệu. Cuộc thi sẽ được tổ chức ở một thành phố khác.
m giác như cầm trên tay cả tương lai của mình.
mà tôi và Châu Trọng Kha
tượng trước mắt k
a, còn Bàn Thu Oanh thì tựa đầu vào
gẩng đầu lên. Thấy tôi, anh ta có chút h
mà giờ nà
đỏ bừng, lí nhí giải thích: "Chị Thủy Nguyệt, chị đừng hiểu lầ
cảm thấy th
n có thể hiểu lầ
ải công ty vừa mới bổ nhiệm em làm Gi
: "Thủy Nguyệt, em nói gì vậy? Thu Oanh sức khỏe khô
g
g tỏ vẻ đáng thương, tron
ô là con gái của một người bạn cũ đã qua đời, nhờ anh ta chăm sóc. Vì yêu
gây dựng công ty từ con số không. Công ty thành công,
đã trao nó ch
đã rót bao nhiêu tài nguyên vào Bàn Thu Oanh, để cô
đó là sự
n thẳng vào mắt anh ta, "Anh có còn n
ốn nhắc lại. "Chuyện đã qua rồi.
giọng điệu dịu dàng trở lại: "Em cứ ngh
tôi, không thèm n
ưng anh ta, cảm giác như trái
tiếng động lạ phát ra từ ph
n, chúng tôi đã ngủ riêng. Anh ta nói anh t
tiếng cười khúc khích
cửa bư
ước mắt khiến
a của tôi, chiếc váy mà tôi chỉ mới mặc một lần. Cô ta đang thử một chiếc vòn
tôi chưa bao giờ
n quà kỷ niệm ngày
cảm giác như mọi sứ
thấy tôi đứng ở cửa, rồi lại nhìn Bàn Thu
ay tôi, rồi dịu dàng nói với Bàn Thu Oan
ho dữ dội. Cô ta che miệng, khuôn mặt tá
thở quá... hình như
tức quay sang nhìn tô
a thuốc gì vậy? Cô muốn hạ
ngoài, không quên quay lại ra lệnh cho tôi: "Ở
theo bóng họ khuất
rực rỡ, nhưng trái tim
i sai
nhiều, hy sinh quá nhiều, nên mới
ng chứa đầy những bản thiết kế c
những cây bút chì, những cuộn vải, những dụng
y Nguyệt, em là vợ anh, là phu nhân của CE
in vào lời nói đó, c
cảm giác quen thuộc lan
buổi tối. Anh ta thấy tôi
ông phải anh đã bảo em
lên, "Em chỉ tìm lại m
vẽ lại, cất
kế hoạch của mình, ít nhất là

GOOGLE PLAY