của Mạnh
ng chỉ nói suông. B
ạn trai của chính người bạn thân nhất của mình, bà Lưu Kiều Khanh. Chính vì xuất thân không trong sạch đó, bà ta luôn sống trong ch
ng phải là một đứa con gái ngoan ngoãn, mà là một sản phẩm lỗi, một phiên bản xấu xí, kém cỏi của chính
i chính là cách bà ta củ
uà sinh nhật duy nhất mà bà ngoại lén tặng tôi. Tôi yêu nó hơn bất cứ thứ gì trên đời. Một ngày nọ, tôi
bật lửa đốt cháy mái tóc vàng óng của nó. Mái tóc nhựa ch
"Đây là cái giá cho sự không vâng lời. Mày
Bà ta nói với hàng xóm rằng tôi đã nghịch lửa và suýt đốt nhà. Mọi người nhìn tôi bằng án
đã lén viết nhật ký, ghi lại những cảm xúc trong sáng ấy. Mẹ tôi tìm thấy cuốn sổ. Bà không chỉ đọ
nát từng trang nhật ký, ném vào mặt tôi. Tôi chỉ biết đứng chết trân, nước mắt tu
ôi đã thẳng thừng từ chối. Bà nói rằng con gái học nhiều làm gì, rồi cũng đi lấy chồng, biết đọc biết
o tôi mượn sách cũ và cho tôi học thêm miễn ph
ổ đó ùa về, rõ mồn một nh
ông chỉ là tương lai của tô
y nhất để tôi thoá
hể để bà ta
đối kh
n. Tôi từ từ quỳ xu
tôi khựng lại. Bà ta nhìn t
của mình. Tôi hít một hơi thật sâu, nén lại tất cả
i run rẩy, vỡ vụ
đáng thương nhất có thể. Nước mắt tôi lại bắt đầu rơi, n
ng nên nói hỗn với mẹ như
cốp" khô khốc vang lên. Trán tôi đ
tất cả những gì con có. Xin mẹ, hãy cho con một con đường sống. Con hứa, con sẽ ngoan ngoãn. Con sẽ n
a xuống nền gạch hoa lạnh ngắt, cho đến khi tr

GOOGLE PLAY