img Khi tình yêu hóa thành tro bụi  /  Chương 3 | 14.29%
Tải ứng dụng
Lịch sử đọc

Chương 3

Số từ:1409    |    Phát hành vào:17/10/2025

inh Hu

yện với những vị khách xung quanh. Nhưng tôi biết,

Thái Thu Vọng đan

ng bộ vest đắt tiền, còn cô ta lộng lẫy trong chiếc váy dạ hội bó sát, khoe trọn

t chặt tay tôi, thì thầm: "Nếu e

"Không sao đâu

hải đối mặt, để cho họ thấy, và cũng để cho

Đăng cất tiếng chào, giọng điệu bình

i nói, giọng cứng ngắc. "Nghe

g em cũng không ngờ lại nhanh như vậy." Cô ta quay sang nhìn tôi, ánh m

ng Trịnh Khoa Đăng. Tôi khẽ

chị. Em chúc phú

cả hai người họ bất ngờ. Ánh mắt Tr

ng nhóm bạn của Thái Thu Vọng bư

eo đuổi Khoa Đăng suốt tám năm trời, ngày nào cũng nấu cơm mang đến côn

cửa nên tự rút lui thôi. Người ta đã có con với nhau r

u đớn xâm chiếm toàn bộ cơ thể. Tôi đã từng nghĩ tình yêu của mình là cao cả, là th

ta sẽ nói một lời gì đó để bảo vệ tôi, dù c

đó, im lặng. Ánh mắt lạnh l

qua, không phải vì anh ta có chút tình cảm nào với tôi. Mà chỉ đơn giản là vì nể mặt

ỉ là một cái gánh nặng phiền

ai đó bóp nghẹt. T

." Tôi quay sang nói với anh trai, rồ

nhẫn của họ một tuần trước. Gió đêm lạnh buốt thổi vào mặt,

ng nhạc và tiếng cười nói vẫn vọng lại. Tôi nghe thấ

ông được uống rượu. Đ

iống như một liều thuốc độc, từ

nh H

vang lên sau lưng. Tôi q

tôi, mỉm cười. "Em vẫn

ày. "Ý ch

sẽ nhận ra tình cảm của em. Nhưng em lầm rồi." Cô ta tiến lại gần hơn, giọng nói thì thầm.

g ý diễn kịch cùng anh ấy

ấy. Chị muốn anh ấy hoàn toàn thuộc về mình.

y rượu đi ngang qua. Do sàn nhà hơi trơn, a

g. Những chiếc ly th

a che chắn. Nhưng một bóng

nh Kho

a không lao

i Thu Vọng, dùng cả thân mình để che chắ

tôi, sượt qua cánh tay, để lại mộ

cánh tay bắt đầu chảy ra,

không cả

à hình ảnh Trịnh Khoa Đăng đang lo lắng ôm lấy Thái Th

không liếc nhìn

ẽo, giữa những mảnh thủy tinh v

một tiếng thất than

Em sao rồi

t nụ cười chua c

là đ

sự đủ

ong bệnh viện. Anh trai đang

à? Có thấy đau

ương trên tay đã đư

lỗi. "Là lỗi của anh. Lẽ ra anh không nên để em đi. Lẽ ra

nh. "Không phải lỗi của anh đ

. Bầu trời Hà Nội vẫn vậ

ôi nói, giọng bình thản. "Em sẽ

tôi, ánh mắt

ĩ gì. Nhưng tôi đã th

n thẳng vào mắt anh. "Một người đàn ông, trong lúc nguy cấp, đã lựa chọn chạy q

im lặng, rồ

liệu mọi t

năm thanh xuân, cứ coi

đến lúc tỉ

Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY