Tú Vi
bất kỳ ai có c
ẫn còn đang ngơ ngác trong lòng, nước
y đăng ký kết hôn đây! Con tôi là con ruột của an
đã nhàu nát vì năm tháng, như giơ
hông có giấy tờ, không được đi học. Các
xào bàn tán, có người thương hại, có
hích, không đòi lại công bằng cho con tôi, tôi sẽ ô
lao về phía bức tườ
khiến mọi người hoảng sợ. Vài ng
tĩnh đã! Có chuy
n dại dột, tội
ào khóc và kể lể nỗi oan khuất của mình. Tôi
uyền của Thạch Văn Việt. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần mình nh
tôi chỉ khiến anh ta và người đ
không để họ có
u gì. Đó là danh dự, là tiền đồ. Anh ta sợ nhất là những chuyện lùm xùm
truyền đến tai lãnh đạo đơn vị, anh
ộng của tôi đã có
ợ hai" và "con riêng" về nhà, lại còn chiếm đoạt suất hộ khẩu của
mấy chuyện tranh chấp hàng rào, vội vàng chạy tới, mồ hôi nhễ nhại.
òng riêng, được rót
ng đồn công an gầ
một văn phòng hộ tịch phường. Nó đã trở thàn
g đến đơn vị của
lòng, lặng lẽ quan sát.
n đơn vị anh ta, nhưng lần nào cũng chỉ nhận được câu trả lời
ư, kể lể về hoàn cảnh của mẹ con tôi,
xóm phát hiện đưa đi cấp cứu, tin tức truyền đế
rời, anh ta
h quyền địa phương, chỉ ba ngày sau, Thạch Văn Vi
kiếp trước
nhạt tr
Việt, anh
là tương lai xán lạn
xịch trước cổng nhà, tôi biế
ng chỉ đòi lại giấy
ân giả nghĩa của người chồng bội
o tất cả những nỗi đau mà m
h cao danh vọng, rơi xu

GOOGLE PLAY