hu A
ng trong không khí, loại hương mà Minh Hoàng Phát yêu thích. Đây là phòng ngủ của anh ta. Căn phòng nơi
ét và đau đớn. Sự sỉ nhục, ánh mắt của đá
người hầu gái mang theo một bát thuốc đen ngòm, bốc
giọng điệu không có chút ấ
buồn nôn cuộn lên trong
hầu gái lui ra, rồi tự mình cầm lấy bát thuốc. Anh ta ngồi xuống mé
Thu An," anh ta gằn giọng. "Cô
chất lỏng đắng ngắt vào họng tôi. Tôi sặc sụa, cố gắng ho ra, nhưn
tôi ra, nước mắt và thuốc hòa quyện vào nhau chảy
n Thịnh. Bởi vì trong huyết quản của cô chảy dòng máu của kẻ thù đã giết chết cha mẹ tôi. M
dao khác, xoáy sâu vào vết thươn
ự nghiệp của tôi. Anh ta thậm chí c
g, một tia hy vọng nhỏ nhoi le lói trong cuộc sống tăm tối của tôi. Tôi đã
nh ta biết, anh ta chỉ nhì
ng cô xứng đáng mang dòng máu của nhà họ Minh sao?
ca phẫu thuật. Tôi đã gào khóc, đã cầu xin, nhưng anh ta vẫn không lay chuyển. Anh ta
ta còn ra lệnh cho
ên đời này nữa," đó là những lời tàn nhẫn anh ta nói với tôi
tôi mọi thứ. Quyền làm
vài tuần sau, Thẩm Thủy Trú
niềm vui sướng không thể che giấu. Anh ta ôm chầm lấy Thủy Trúc, cẩn thận đỡ lấy cô ta, ánh mắt tràn ngập s
. Tôi không chỉ là kẻ thù. Tôi còn kh
bước vào, tay đặt lên bụng, dáng vẻ của một người mẹ hạnh phúc. Minh Ho
phải nghỉ ngơi," anh ta nó
không khỏe nên đến thăm. Dù sao thì, bây giờ em đang mang thai, Phát mu
xa hơn. "Từ nay, phiền chị chăm só
ốn tôi, người đã bị anh ta cướp đi đứa con,
ỉ nhục nào tà